Anh đang lơ lủng trên không bởi sợi dây em treo anh như thế
Anh đang nghe những gì em nói nhưng anh không thể thốt thành lời
Em nói là em cần anh rồi em bỏ đi và làm anh tổn thương, nhưng em hãy đợi đã
Em nói là em xin lỗi, đừng nghĩ rằng anh sẽ quay lại, và anh nói...
Đã quá muộn để nói lời xin lỗi, đã quá muộn rồi
Anh đã nói là đã quá muộn rồi, quá muộn rồi
Anh đã thử một lần nữa và thêm một lần vấp ngã, thử chỉ vì em
Anh cần em như trái tim cần nhịp đập, nhưng mọi thứ vẫn như vậy
Anh yêu em với ngọn lửa cháy bỏng nhưng giờ đây nó trở nên giá lạnh, và em nói...
"Xin lỗi anh" nhẹ nhàng như một thiên thần mà anh cứ nghĩ thiên đường chính là em
Nhưng anh sợ rằng...
Đã quá muộn để nói lời xin lỗi, đã quá muộn rồi
Anh đã nói là đã quá muộn rồi, quá muộn rồi...
Tôi đang leo trên sợi dây của em
Cách mặt đất 10 feet (3.048m)
Và tôi đang nghe em nói
Mà chẳng thốt lên được lời nào
Em bảo em cần tôi
Vậy mà sau đó em đi và cắt đứt khiến tôi thất vọng
Nhưng đợi đã...
Em nói với tôi em xin lỗi
Tôi đã không nghĩ mình sẽ quay đi và nói...
Đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi nói đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Vì em tôi sẽ kiếm tìm cơ hội khác, vấp ngã và lại cố gắng
Tôi cần em như trái tim cần nhịp đập
(Nhưng chẳng có gì mới mẻ cả)
Yeah yeah
Tôi yêu em nồng cháy nhưng giờ tình yêu đó đang dần chán nản
Và em nói
“Xin lỗi” như một thiên thần. Để tôi nghĩ nào! Thiên đường chính là em
Nhưng tôi sợ…
Đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi nói đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi lại tiếp tục nắm sợi dây của em
Ở độ cao 10 feet
Tôi đang giữ lấy sợi dây thừng của em
Tính ra là tôi cách 10 bước chân so với mặt đất đấy
Và tôi vẫn nghe thấy những gì em nói
Nhưng tôi vẫn không thể nói nói lên lời nào cả
Em nói với tôi rằng em cần tôi
Thế rồi em ra đi và làm tôi rơi xuống.
Nhưng hãy chờ đã
Em nói với tôi rằng em xin lỗi
Em đã không nghĩ rằng tôi sẽ quay lại và nói…
Thật trễ để xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã rằng thật trễ để nói lời xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã giữ lấy một cơ hội khác, sự sụp đổ và cả một phát súng cho em !
Và tôi cần em như trái tim cần nhịp đập
(Nhưng chẳng có gì mới mẻ cả)
Tôi yêu em với ngọn lửa rực cháy, nhung bây giờ nó đã chuyển thành xanh
Và em nói
Lời xin lỗi như một thiên thần
Và thiên đường không ngang bằng với em (cái này dịch đại ^^)
Nhưng tôi e rằng
Thật trễ để xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã rằng thật trễ để nói lời xin lỗi rồi, thật trễ…
pai nay kha hay day! tahng em tui me pai nay lem do! nhung sao no dung voi chuyen cua tui vay? co ay bo tui di yeu ng khac! mot nam sau quay ;ai va noi van con yeu tui trong khi tui da quen co ay rui! va...tui va co ay ko bao gio den ben nhau nua!...
Anh đang lơ lủng trên không bởi sợi dây em treo anh như thế
Anh đang nghe những gì em nói nhưng anh không thể thốt thành lời
Em nói là em cần anh rồi em bỏ đi và làm anh tổn thương, nhưng em hãy đợi đã
Em nói là em xin lỗi, đừng nghĩ rằng anh sẽ quay lại, và anh nói...
Đã quá muộn để nói lời xin lỗi, đã quá muộn rồi
Anh đã nói là đã quá muộn rồi, quá muộn rồi
Anh đã thử một lần nữa và thêm một lần vấp ngã, thử chỉ vì em
Anh cần em như trái tim cần nhịp đập, nhưng mọi thứ vẫn như vậy
Anh yêu em với ngọn lửa cháy bỏng nhưng giờ đây nó trở nên giá lạnh, và em nói...
"Xin lỗi anh" nhẹ nhàng như một thiên thần mà anh cứ nghĩ thiên đường chính là em
Nhưng anh sợ rằng...
Đã quá muộn để nói lời xin lỗi, đã quá muộn rồi
Anh đã nói là đã quá muộn rồi, quá muộn rồi...
Tôi đang leo trên sợi dây của em
Cách mặt đất 10 feet (3.048m)
Và tôi đang nghe em nói
Mà chẳng thốt lên được lời nào
Em bảo em cần tôi
Vậy mà sau đó em đi và cắt đứt khiến tôi thất vọng
Nhưng đợi đã...
Em nói với tôi em xin lỗi
Tôi đã không nghĩ mình sẽ quay đi và nói...
Đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi nói đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Vì em tôi sẽ kiếm tìm cơ hội khác, vấp ngã và lại cố gắng
Tôi cần em như trái tim cần nhịp đập
(Nhưng chẳng có gì mới mẻ cả)
Yeah yeah
Tôi yêu em nồng cháy nhưng giờ tình yêu đó đang dần chán nản
Và em nói
“Xin lỗi” như một thiên thần. Để tôi nghĩ nào! Thiên đường chính là em
Nhưng tôi sợ…
Đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi nói đã quá muộn khi nói xin lỗi. Đã quá muộn
Tôi lại tiếp tục nắm sợi dây của em
Ở độ cao 10 feet
Xin Lỗi
Tôi đang giữ lấy sợi dây thừng của em
Tính ra là tôi cách 10 bước chân so với mặt đất đấy
Và tôi vẫn nghe thấy những gì em nói
Nhưng tôi vẫn không thể nói nói lên lời nào cả
Em nói với tôi rằng em cần tôi
Thế rồi em ra đi và làm tôi rơi xuống.
Nhưng hãy chờ đã
Em nói với tôi rằng em xin lỗi
Em đã không nghĩ rằng tôi sẽ quay lại và nói…
Thật trễ để xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã rằng thật trễ để nói lời xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã giữ lấy một cơ hội khác, sự sụp đổ và cả một phát súng cho em !
Và tôi cần em như trái tim cần nhịp đập
(Nhưng chẳng có gì mới mẻ cả)
Tôi yêu em với ngọn lửa rực cháy, nhung bây giờ nó đã chuyển thành xanh
Và em nói
Lời xin lỗi như một thiên thần
Và thiên đường không ngang bằng với em (cái này dịch đại ^^)
Nhưng tôi e rằng
Thật trễ để xin lỗi rồi, thật trễ…
Tôi đã rằng thật trễ để nói lời xin lỗi rồi, thật trễ…
"Lơ lửng đến cả trên mấy mét so với mặt đất" là sao
Ngu văn >"<