Foundations - Kate Nash
LỜI BÀI HÁT
Thursday night, everything's fine
Except you've got that look in your eye
When I'm telling a story, and you find it boring
You're thinking of something to say
You'll go along with it, then drop it
And humiliate me in front of our friends
Then I'll use that voice that you find annoying
And say something like,
"Yeah, intelligent input, darling.
Why don't you just have another beer then?"
Then you'll call me a bitch
And everyone we're with will be embarrassed
And I won't give a shit
My fingertips are holding onto
The cracks in our foundation
And I know that I should let go, but I can't
And every time we fight I know it's not right
Every time that you're upset and I smile
I know I should forget, but I can't
You said I must eat so many lemons
'Cause I am so bitter
I said, "I'd rather be with your friends, mate,
'Cause they are much fitter."
Yes, it was childish
And you got aggressive
And I must admit that I was a bit scared
But it gives me thrills to wind you up
My fingertips are holding onto
The cracks in our foundation
And I know that I should let go, but I can't
And every time we fight I know it's not right
Every time that you're upset and I smile
I know I should forget, but I can't
Your face is pasty
'Cause you've gone and got so wasted
What a surprise
Don't want to look at your face, 'cause it's making me sick
You've gone and got sick on my trainers
only got these yesterday
Oh my gosh, I cannot be bothered with this
Well, I'll leave you there 'till the morning
And I purposely won't turn the heating on
And dear God, I hope I'm not stuck with this one
My fingertips are holding onto
The cracks in our foundation
And I know that I should let go, but I can't
And every time we fight I know it's not right
Every time that you're upset and I smile
I know I should forget, but I can't
And every time we fight I know it's not right
Every time that you're upset and I smile
I know I should forget, but I can't
And every time we fight I know it's not right
Every time that you're upset and I smile
I know I should forget, but I can't
LỜI DỊCH
Chỉ trừ việc anh có cái nhìn đó trong mắt
Khi tôi đang kể một câu chuyện, anh thấy nó thật chán
Anh đang phải nghĩ xem sẽ nói gì
Anh sẽ tiếp tục thế rồi đột nhiên dừng lại
Và làm bẽ mặt tôi trước lũ bạn của anh
Rồi tôi sẽ dùng cái giọng đó, cái giọng mà anh thấy ghét
Và nói những điều như
"Đúng, một đầu vào thông minh, anh yêu.
Tại sao anh không uống bia tiếp đi?"
Rồi anh gọi tôi là một con khốn
Và mọi người ngồi cùng ta sẽ thấy thật xấu hổ
Và tôi sẽ không thèm chửi lại
Những ngón tay tôi đang bám lấy
Những vết rạn trong mối quan hệ này
Và tôi biết tôi nên bỏ nó đi, nhưng tôi không thể
Và mỗi khi ta cãi nhau, tôi biết chẳng đúng tí nào
Mỗi khi anh buồn và tôi mỉm cười
Tôi biết tôi nên quên đi, nhưng tôi không thể
Anh nói tôi vô duyên (chanh chua) quá đấy
Bởi tôi vốn cay độc mà
Tôi nói,"tôi thà ở với bạn anh còn hơn, anh bạn ạ,
Bởi họ hợp với tôi hơn nhiều."
Ừ, thì nó thật trẻ con
Và anh hung hãn
Và tôi phải thừa nhận rằng tôi có hơi sợ một chút
Nhưng nó cho tôi sức mạnh để chiến đấu với anh
Những ngón tay tôi đang bám lấy
Những vết rạn trong mối quan hệ này
Và tôi biết tôi nên bỏ nó đi, nhưng tôi không thể
Và mỗi khi ta cãi nhau, tôi biết chẳng đúng tí nào
Mỗi khi anh buồn và tôi mỉm cười
Tôi biết tôi nên quên đi, nhưng tôi không thể
Bản mặt anh thật xanh xao ốm yếu
Bởi anh đã quá phung phí
Thật là ngạc nhiên
Không muốn nhìn vào mặt anh chút nào, bởi nó chỉ làm tôi buồn nôn (phát ói)
Anh đã chuồn khỏi khỏi các huấn luyện viện của tôi
Tôi mới biết điều này hôm qua
Ôi trời ơi, tôi không thể để điều này làm bực mình
Rồi, tôi sẽ bỏ anh ở đây cho đến sáng
Và tôi sẽ chẳng định bật lò sưởi lên
Và chúa ơi, tôi hy vọng tôi sẽ không kẹt lại đây
Những ngón tay tôi đang bám lấy
Những vết rạn trong mối quan hệ này
Và tôi biết tôi nên bỏ nó đi, nhưng tôi không thể
Và mỗi khi ta cãi nhau, tôi biết chẳng đúng tí nào
Mỗi khi anh buồn và tôi mỉm cười
Tôi biết tôi nên quên đi, nhưng tôi không thể
Và mỗi khi ta cãi nhau, tôi biết chẳng đúng tí nào
Mỗi khi anh buồn và tôi mỉm cười
Tôi biết tôi nên quên đi, nhưng tôi không thể
Và mỗi khi ta cãi nhau, tôi biết chẳng đúng tí nào
Mỗi khi anh buồn và tôi mỉm cười
Tôi biết tôi nên quên đi, nhưng tôi không thể