Coffee (ft Sung Ah) - Epik High
LỜI BÀI HÁT
===Kanji===
벌써 다섯 잔의 커피. 특히 가고픈 곳 없이. 그저 바쁜 듯이 걷지, 한없이.
벌써 지갑을 비웠지. 특히 사고픈 것 없이. 그저 바쁜 듯이, 한없이.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요.
부디, 한잔의 영원도 놓치지 말아요.
You and me. Me and my coffee.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요.
부디, 한잔의 기억도 비우지 말아요.
You and me. Me and my coffee.
따스한 입술이 그리워 한 잔. 술은 몸이 힘들어 두 잔.
허전한 손에 온기를 위해서 차가운 손에 세 잔.
일상 습관이 된 커피. 시간 속으로 되 걷기.
긴 밤 헤매는 기억이 아플까 한 잔 더 채웠지.
벌써 다섯 잔의 커피. 기억 속에 밤새 걷지.
검은 향기 속에 memory, 굳은 혀에만 닿고 맘엔 없지.
버릇이 된 커피를 담은 컵은 이젠 사진첩처럼 펼치는 기억의 서랍이 되어.
낙엽처럼 떠다니네.
벌써 다섯 잔의 커피. 특히 가고픈 곳 없이. 그저 바쁜 듯이, 한없이.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요.
부디, 한잔의 영원도 놓치지 말아요.
You and me. Me and my coffee.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요.
부디, 한잔의 기억도 비우지 말아요.
You and me. Me and my coffee.
쉽게 잘 비워. 미련도 없이 잔 치워. 사람과 사랑, 만남과 삶관 다르게 참 쉬워.
난 그래서 늘 끊지 못해. 손에 잔을 놓지 못해. 향은 이미 머리 속에, 이젠 혀 끝이 독해.
매일마다 마시는 블랙 한잔과 늘 같은 책. 생각 없이 넘기는 한 장 한 장, 눈 감은 채.
시간을 때워, 나를 버린 나. 매일마다 마시던 커피가, 어제의 달콤함이 그리워 오늘따라 쓰디 써.
벌써 지갑을 비웠지. 특히 사고픈 것 없이. 그저 바쁜 듯이, 한없이.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요. 부디,
Me and my coffee.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요. 부디,
Me and my coffee.
우리 잠들기는 일러요. 잠시만 더 기다려봐요. 부디,
===Romanji===
beolsseo daseos jan-ui keopi. teughi gagopeun gos-eobs-i. geujeo bappeun deus-i geodji, han-eobs-i.
beolsseo jigab-eul biwossji. teughi sagopeun geos-eobs-i. geujeo bappeun deus-i, han-eobs-i.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo.
budi, hanjan-ui yeong-wondo nohchiji mal-ayo.
dangsingwa na. nalang nae keopi.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo.
budi, hanjan-ui gieogdo biuji mal-ayo.
dangsingwa na. nalang nae keopi.
ttaseuhan ibsul-i geuliwo han jan. sul-eun mom-i himdeul-eo du jan.
heojeonhan son-e ongileul wihaeseo chagaun son-e se jan.
ilsang seubgwan-i doen keopi. sigan sog-eulo doe geodgi.
gin bam hemaeneun gieog-i apeulkka han jan deo chaewossji.
beolsseo daseos jan-ui keopi. gieog sog-e bamsae geodji.
geom-eun hyang-gi sog-e memoli, gud-eun hyeoeman dahgo mam-en eobsji.
beoleus-i doen keopileul dam-eun keob-eun ijen sajincheobcheoleom pyeolchineun gieog-ui seolab-idoeeo.
nag-yeobcheoleom tteoda nine.
beolsseo daseos jan-ui keopi. teughi gagopeun gos-eobs-i. geujeo bappeun deus-i, han-eobs-i.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo.
budi, hanjan-ui yeong-wondo nohchiji mal-ayo.
dangsingwa na. nalang nae keopi.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo.
budi, hanjan-ui gieogdo biuji mal-ayo.
dangsingwa na. nalang nae keopi.
swibge jal biwo. milyeondo-eobs-i jan chiwo. salamgwa salang, mannamgwa salmgwan daleuge cham swiwo.
nan geulaeseo neul kkeunhji moshae. son-e jan-eul nohji moshae. hyang-eun imi meoli sog-e, ijen hyeo kkeut-i doghae.
maeilmada masineun beullaeg hanjangwa neul gat-eun chaeg. saeng-gag-eobs-i neomgineun han jang han jang, nun gam-eun chae.
sigan-eul ttaewo, naleul beolin na. maeilmada masideon keopiga, eoje-ui dalkomham-i geuliwo oneulttala sseudi sseo.
beolsseo jigab-eul biwossji. teughi sagopeun geos-eobs-i. geujeo bappeun deus-i, han-eobs-i.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo. budi,
nalang nae keopi.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo. budi,
nalang nae keopi.
uli jamdeulgineun illeoyo. jamsiman deo gidalyeo bwayo. budi
===Engtrans===
It’s already the fifth cup of coffee.
With no particular destination
I walk as if I’m in a hurry, endlessly.
I’ve already emptied out my wallet.
With no special wants,
Pretending to be all busy, endlessly.
It’s too early for us to fall asleep.
Please stay up a little longer.
Please, don’t miss out on the cup of eternity.
You and me.
Me and my coffee
It’s too early for us to fall asleep.
Stay up a little longer.
Please, don’t empty out the cup of memory
You and me.
Me and my coffee.
I miss the warm lips, so I drink a cup of coffee
Alcohol is hard on my body, so I drink second cup of coffee
To keep my empty hands warm, I drink third cup of coffee
Coffee became part of a daily routine.
Walking through time.
Memories of wandering through long dark night might be painful, so I poured another cup of coffee.
It’s already fifth cup of coffee.
Walking through time.
Memory within the black aroma,
It touches my hardened tongue but not my heart.
The cup that once held my habit,
Became a drawer of memory that unfolds like a photo album,
And drifted away like leaves.
It’s already the fifth cup of coffee.
With no particular destination
I walk as if I’m in a hurry, endlessly.
It’s too early for us to fall asleep.
Stay up a little longer.
Please, don’t empty out the cup of memory
You and me.
Me and my coffee.
It’s too early for us to fall asleep.
Stay up a little longer.
Please, don’t empty out the cup of memory
You and me.
Me and my coffee.
It’s easily emptied out.
Move the cup away without regrets.
Falling in love, it’s so easy unlike meeting face to face.
So that’s why I can’t quit it.
I can’t let my hand off the cup.
The aroma is already inside of my head, now I can taste the bitter poison at the tip of my tongue.
With a cup of black coffee and the book I always read.
I flip through the book page by page thoughtlessly, with my eyes closed.
To kill some time, I have abandoned myself.
The coffee that I drink everyday,
Is bitter today and I miss the sweetness from yesterday.
LỜI DỊCH
===Viettrans===
Đã là cốc cà phê thứ năm roài
Mà vẫn chẳng có đích đến cụ thể
Tôi cứ đi, vội vã, vô hạn
Cuối cùng thì ví cũng cạn
Chẳng có đến một mong muốn đặc biệt
Cứ giả như tất cả đều bận rộn, vô hạn
Có phải là quá sớm để chìm vào giấc ngủ không?
Hãy thức thêm chút nữa
Đừng bỏ lỡ cốc nước của sự vĩnh hằng
Bạn và tôi
Tôi với cốc cà phê
Có phải là quá sớm để chìm vào giấc ngủ không?
Hãy thức thêm chút nữa
Đừng bỏ lỡ cốc nước của sự vĩnh hằng
Bạn và tôi
Tôi với cốc cà phê
Tôi nhớ đôi môi ấm áp ấy, nên tôi tìm đến cà phê
Rượu không tốt cho cơ thể, nên tôi lại uống cốc cà phê thứ hai
Để làm đôi lạnh buốt ấm hơn, tôi uống thêm cốc thứ ba
Cà phê đã trở thành thói quen hàng ngày
Vượt qua thời gian
Những kỉ niệm ùa về trong những đêm tối là những nỗi đau, nên tôi đổ ra thêm một cốc cà phê
Đã là cốc thứ năm rồi
Trải qua thời gian
Kí ức trong mùi hương đen
Nó chạm được vào lưỡi tôi nhưng không thể chạm vào trái tim tôi
Loại nước đã trở thành thói quen
Thành ngăn kéo kí ức mở ra như một album ảnh
Và trôi đi như những chiếc lá
Đã là cốc cà phê thứ năm roài
Mà vẫn chẳng có đích đến cụ thể
Tôi cứ đi, vội vã, vô hạn
Có phải là quá sớm để chìm vào giấc ngủ không?
Hãy thức thêm chút nữa
Đừng bỏ lỡ cốc nước của sự vĩnh hằng
Bạn và tôi
Tôi với cốc cà phê
Có phải là quá sớm để chìm vào giấc ngủ không?
Hãy thức thêm chút nữa
Đừng bỏ lỡ cốc nước của sự vĩnh hằng
Bạn và tôi
Tôi với cốc cà phê
Thật quá dễ để đổ nó đi
Vứt cái cốc đi mà chẳng hề tiếc
Ngập tràn trong tình yêu,thật dễ không giống như khi mặt đối mặt
Nên làm sao tôi có thể thoát khỏi nó
Tôi không thể bỏ tay ra khỏi cốc cà phê được
Hương vị ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi
Ngay lúc này, tôi có thể cảm nhận được vị đắng ấy nơi đầu lưỡi mình
Một tách cà phê đen và quyển sách hay đọc
Tôi cứ thế lướt từng trang từng trang mà không suy nghĩ, rồi đôi mắt khép lại
Để giết thời gian, tôi phải từ bỏ bản thân mình
Loại cà phê mà tôi uống hàng ngày
Là vị đắng của ngày hôm nay, làm tôi nhớ vị ngọt của ngày hôm qua