LỜI BÀI HÁT
♥ Hangul ♥
아침 햇살에 눈을 뜨고
핸드폰 시계를 보고
어제 준비한 옷을 입고서
서둘러 집을 나서죠
매일 즐겨 듣던 노래를
혼자 흥얼거리고
익숙한 이 빌딩 사이를
혼자 걷고있죠
Monday, Tuesday, Everyday...
그럭저럭 난 잘지내
친구도 많이 만나고
요즘엔 웃는일도 많아졌어
Summer,Winter,Spring & Fall
시간은 빨리 가는데
왜 나는 제자리에서
널 기다리는지
너와 가던 커피숍
우리 둘만의 커피숍
니 향기가 나는 이곳에서
멍하니 앉아있어
아직 잊지 못해서
우리 기억이 남아서
나도 모르게 또 버릇처럼
여기 왔는지 몰라
찰랑거리는 니 머릿결
새 하얀 t-shirts & sneakers
새침한 걸음걸이
꿈속에서 널 보지만 이젠 설레지 않아, girl
찐한 커피향이 사라지듯이
넌 희미해졌지 무덤덤해진 크기
아무렇지 않게 걸어온 이 coffee shop
익숙해, 니 몸에서 나던 이 캬라멜 향 right?
Monday, Tuesday, Everyday...
그럭저럭 난 잘지내
밤에는 잠도 잘 자고
슬픈 영화도 눈물없이 잘 봐
Summer,Winter,Spring & Fall
모든게 변해 가는데
왜 나는 제자리에서
널 기다리는지
너와 가던 커피숍
우리 둘만의 커피숍
니 향기가 나는 이곳에서
멍하니 앉아있어
아직 잊지 못해서
우리 기억이 남아서
나도 모르게 또 버릇처럼
여기 왔는지 몰라
너에게 오늘 하루는 어땠는지 묻고 싶어
아주 가끔
이젠 느끼한 파스타도 난 잘 먹는데
how about u? 아직도 피클은 못 먹는지
차츰 익숙해지는 너 없는 삶도 꽤 괜찮아
니 소식에도 웃음이 나죠
햇살 가득한 창가에 기대 이어폰을 껴
난 오늘도
너와 가던 커피숍
우리 둘만의 커피숍
니 향기가 나는 이곳에서
멍하니 앉아있어
아직 잊지 못해서
우리 기억이 남아서
나도 모르게 또 버릇처럼
여기 왔는지 몰라
~ ♥♥♥ ~
♥ Romanji ♥
achim haessare nuneul tteugo
haendeupon sigyereul bogo
eoje junbihan oseul ipgoseo
seodulleo jibeul naseojyo
maeil jeulgyeo deutdeon noraereul
honja heungeolgeorigo
iksukhan i bilding saireul
honja geotgoitjyo
Monday, Tuesday, Everyday...
geureokjeoreok nan jaljinae
chingudo manhi mannago
yojeumen utneunildo manhajyeosseo
Summer,Winter,Spring & Fall
siganeun ppalli ganeunde
wae naneun jejarieseo
neol gidarineunji
neowa gadeon keopisyop
uri dulmanui keopisyop
ni hyanggiga naneun igoseseo
meonghani anjaisseo
ajik itji motaeseo
uri gieogi namaseo
nado moreuge tto beoreutcheoreom
yeogi wanneunji molla
challanggeorineun ni meoritgyeol
sae hayan t-shirts & sneakers
saechimhan georeumgeori
kkumsogeseo neol bojiman ijen seolleji anha, girl
jjinhan keopihyangi sarajideusi
neon huimihaejyeotji mudeomdeomhaejin keugi
amureochi anke georeoon i coffee shop
iksukhae, ni momeseo nadeon i kyaramel hyang right?
Monday, Tuesday, Everyday...
geureokjeoreok nan jaljinae
bameneun jamdo jal jago
seulpeun yeonghwado nunmureobsi jal bwa
Summer,Winter,Spring & Fall
modeunge byeonhae ganeunde
wae naneun jejarieseo
neol gidarineunji
neowa gadeon keopisyop
uri dulmanui keopisyop
ni hyanggiga naneun igoseseo
meonghani anjaisseo
ajik itji motaeseo
uri gieogi namaseo
nado moreuge tto beoreutcheoreom
yeogi wanneunji molla
neoege oneul haruneun eottaenneunji mutgo sipeo
aju gakkeum
ijen neukkihan paseutado nan jal meongneunde
how about u? ajikdo pikeureun mot meongneunji
chacheum iksukhaejineun neo eomneun sarmdo kkwae gwaenchanha
ni sosigedo useumi najyo
haessal gadeukhan changgae gidae ieoponeul kkyeo
nan oneuldo
neowa gadeon keopisyop
uri dulmanui keopisyop
ni hyanggiga naneun igoseseo
meonghani anjaisseo
ajik itji motaeseo
uri gieogi namaseo
nado moreuge tto beoreutcheoreom
yeogi wanneunji molla
~ ♥♥♥ ~
♥ Eng ver ♥
I open my eyes to the morning sunlight
I look at the time on my phone
I put on the clothes I laid out last night
And I hurry out the door
By myself, I hum along to the song I like to listen to everyday
By myself, I walk in between these familiar buildings
Monday, Tuesday, Everyday
I get by and I am well
I meet up with a lot of friends
These days, a lot of things make me laugh
Summer,Winter,Spring & Fall
Time goes so fast
But why I am at the same place
Waiting for you?
The coffee shop that we used to go to
Our coffee shop
I’m blankly sitting here, where I can smell your scent
I still can’t forget you
Our memories still remain
So without knowing, like a habit
I came here
Your silky hair
Your white t-shirt and sneakers
Your coy walk
I see you in my dreams but it doesn’t make my heart rush anymore girl
Just like how the strong coffee aroma disappears
You have faded as well, I’ve become indifferent
I was perfectly fine as I walked into this coffee shop
I’m used to it, the caramel scent that came from your body, right?
Monday, Tuesday, Everyday
I get by and I am well
I sleep well at night
I watch sad movies without crying
Summer,Winter,Spring & Fall
Everything is changing
But why am I at the same place
Waiting for you?
The coffee shop that we used to go to
Our coffee shop
I’m blankly sitting here, where I can smell your scent
I still can’t forget you
Our memories still remain
So without knowing, like a habit
I came here
Sometimes, I want to ask you how your today was today
Now I’m good at eating greasy pasta
How about you? Do you still not like pickles?
I’m eventually getting used to life without you, it’s pretty decent
When I hear about you, I can laugh now
I lean against the sunny window and put in my earphones
Again today
The coffee shop that we used to go to
Our coffee shop
I’m blankly sitting here, where I can smell your scent
I still can’t forget you
Our memories still remain
So without knowing, like a habit
I came here
LỜI DỊCH
Cúi nhìn đồng hồ trên điện thoại của mình
Khoác lên người bộ đồ đã chuẩn bị từ tối qua
Thế rồi vội vã bước nhanh ra khỏi cửa .
Anh thầm ngâm nga giai điệu hằng ngày vẫn hay nghe
Chỉ mình anh bước đi giữa những tòa nhà thân quen .
Thứ hai, thứ ba, mỗi ngày
Anh đều sống rất tốt
Gặp mặt trò chuyện với rất nhiều bạn bè
Gần đây có rất nhiều điều khiến anh bật cười...
Xuân qua, Hạ tới, Thu sang rồi Đông về
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Nhưng cớ gì anh vẫn ở lại chốn cũ
Mong mỏi chờ đợi em?
Quán cà phê chúng ta vẫn hay ghé tới
Quán cà phê của đôi ta
Vô thần ngồi nơi đây còn vương mùi hương của em
Anh vẫn không thể nào quên được em
Kỉ niệm đôi ta vẫn vương đọng lại
Như một thói quen từ trong tiềm thức
Bước chân anh lại dừng ở chốn này ...
Mái tóc mềm đen huyền của em
Áo phông trắng cùng giày đế bệt
Và cả dáng đi ngượng ngùng nữa
Anh gặp lại em trong những giấc mộng
Nhưng con tim anh không còn loạn nhịp nữa người ơi
Cũng như hương cà phê nồng đậm kia tan biến
Bóng hình em cũng dần nhạt phai
Anh vẫn ổn khi đặt chân vào quán cà phê này
Hương caramel nơi thân em đã quá thân thuộc với anh rồi nhỉ?
Thứ hai, thứ ba, mỗi ngày
Anh đều sống rất tốt
Giấc ngủ ngon đã tới vào mỗi đêm
Xem những bộ phim buồn không còn rơi nước mắt nữa
Xuân qua, Hạ tới, Thu sang rồi Đông về
Mọi thứ đều đổi khác
Nhưng cớ gì anh vẫn lưu bước nơi chốn cũ
Mong mỏi chờ đợi em?
Quán cà phê chúng ta vẫn hay ghé tới
Quán cà phê của đôi ta
Vô thần ngồi nơi đây còn vương mùi hương của em
Anh vẫn không thể nào quên được em
Kỉ niệm đôi ta vẫn vương đọng lại
Như một thói quen từ trong tiềm thức
Bước chân anh lại dừng ở chốn này ...
Đôi khi anh muốn hỏi ngày hôm qua của em thế nào?
Giờ anh đã ăn ngon miệng món pasta béo ngậy rồi
Còn em thì thế nào? Vẫn không thích ăn món dưa chua
Cuối cùng anh cũng quen với cuộc sống thiếu vắng em
Cũng không tệ cho lắm
Giờ anh có thể cười khi nghe tin về em
Tựa người vào ô cửa sổ đầy nắng và đeo tai nghe
Hôm nay một lần nữa ...
Quán cà phê chúng ta vẫn hay ghé tới
Quán cà phê của đôi ta
Vô thần ngồi nơi đây còn vương mùi hương của em
Anh vẫn không thể nào quên được em
Kỉ niệm đôi ta vẫn vương đọng lại
Như một thói quen từ trong tiềm thức
Bước chân anh lại dừng ở chốn này ...