LỜI BÀI HÁT
Seven years old, everything was right
A table for four on a Friday night
Didn't see any signs of a dead end road
By the time I was ten everything was changing
Fell asleep every night praying
Didn't know which way to go
Momma did her best to hide her anger
And I did my best to try and save her
I was a little too young and a little too dumb to ever think the day would come
When dad would drive away and take his love with him
So I grew up fast in a whole new world
Waved goodbye to that little girl
I can see her now, innocent and seven
I wish I had never turned eleven
We moved into a smaller house
How mama did it, oh I don't know how
Never went to bed without eating
At thirteen I finally realized what it means to get on with your life
Well daddy sure did and he made it look easy
Mama did her best to hide the struggle
And I did my best to stay out of trouble
I was a little too young and a little too dumb to ever think the day would come
When dad would drive away and take his love with him
So I grew up fast in a whole new world
Waved goodbye to that little girl
I can see her now, innocent and seven
I wish I had never turned eleven
I wish that I could turn back time and tell myself it'll be alright, you're never gonna lose the light in your eyes.
I was a little too young and a little too dumb to ever think the day would come
When dad would drive away and take his love with him
So I grew up fast in a whole new world
Waved goodbye to that little girl
I can see her now, innocent and seven
I wish I had never turned eleven
I wish I had never turned eleven.
LỜI DỊCH
Một chiếc bàn bốn người vào mỗi tối thứ Sáu
Chẳng hề có dấu hiệu của một con đường cùng
Và khi tôi lên mười, mọi thứ đã đổi thay
Tôi thấy buồn ngủ vào mỗi đêm cầu nguyện
Mà chẳng biết phải đi đâu
Mẹ tôi cố gắng che dấu sự tức giận
Còn tôi thì đã cố hết sức và cứu bà
Khi còn nhỏ dại và ngốc nghếch ấy tôi chưa từng nghĩ rằng ngày đó sẽ đến
Khi ba tôi bỏ đi cùng tình yêu thương nơi ông
Tôi trưởng thành nhanh trong một thế giới hoàn toàn mới
Vẫy tay chào cô bé ngày xưa ấy
Tôi có thể nhìn cô ấy lúc này, bảy tuổi và ngây thơ vô cùng
Tôi ước mình chẳng bao giờ lên mười một
Chúng tôi chuyển tới một căn nhà nhỏ hơn
Mẹ đã làm thế nào, ôi tôi cũng không biết nữa
Tôi chưa từng đi ngủ mà không ăn gì trước đó
Khi mười ba tuổi, cuối cùng tôi cũng nhận ra thích ứng với cuộc sống nghĩa là gì
Ồ, hình như ba vẫn sống tốt vì cách ông bỏ đi thật dễ dàng làm sao
Mẹ tôi cố sức che dấu sự mệt mỏi
Còn tôi cố hết sức vượt qua mọi khó khăn
Khi còn nhỏ dại và ngốc nghếch ấy tôi chưa từng nghĩ rằng ngày đó sẽ đến
Khi ba tôi bỏ đi cùng tình yêu thương nơi ông
Tôi trưởng thành nhanh trong một thế giới hoàn toàn mới
Vẫy tay chào cô bé ngày xưa ấy
Tôi có thể nhìn cô ấy lúc này, bảy tuổi và ngây thơ vô cùng
Tôi ước mình chẳng bao giờ lên mười một
Ước gì tôi có thể quay ngược thời gian và tự nhủ với mình rằng sẽ ổn thôi, rằng tôi sẽ không mất đi ánh sáng trong đôi mắt
Khi còn nhỏ dại và ngốc nghếch ấy tôi chưa từng nghĩ rằng ngày đó sẽ đến
Khi ba tôi bỏ đi cùng tình yêu thương nơi ông
Tôi trưởng thành nhanh trong một thế giới hoàn toàn mới
Vẫy tay chào cô bé ngày xưa ấy
Tôi có thể nhìn cô ấy lúc này, bảy tuổi và ngây thơ vô cùng
Tôi ước mình chẳng bao giờ lên mười một
Tôi ước mình chẳng bao giờ lên mười một.