Sau những cánh cửa gỗ được phong kín kia
Có một người đẹp đang nằm ở đó,
Ôi vẻ đẹp ấy của nàng
mới hiếm thấy và thuần khiết làm sao,
Khiến cho đôi mắt thế nhân rực lửa nhỏ máu…
…Nàng đã tự vẫn vào một ngày mùa thu lá rụng…
Ta là một kẻ phá hoại,
Ta mang sự lụi tàn đến cho bình minh đẹp đẽ,
Cùng những gông cùm, giá lạnh cắt da,
Và cả đạo quân của những thiên thần hấp hối...
…Ta đã tự vẫn vào một ngày mùa xuân ấm áp…
Ta treo cổ mình trên một cành cây nghiệt ngã
Ta chìm sâu trong những ngọn lửa của mặt trời,
Ở nơi đây, màn đêm ngự trị.
Ta phủ nhận ánh dương,
Ta nhóm nên bão tố,
Với thanh gươm trong tay,
cùng lòng thù hận này,
Ta bắn rụng mặt trời
bằng cung và lửa cháy.
Pillorian for the dead winter
Ta là kẻ phá hoại
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com