Mới đây thôi khi ta giã từ cõi thế,
Lạc trong giấc mơ hoang
Ta xé toang chân trời như một cánh chim bay…
Cuộc đời là đây sao gông cùm ta mang nặng?
Để lớn lên trong cõi thế khốn kiếp này?
….Từng ngày qua ta cháy bùng trong thù hận…
Những cánh chim trên cao, chúng cưỡi trên ngọn gió
Trong những móng vuốt sắc nhọn kia
Treo lủng lẳng một linh hồn.
Hòn cuội kia đang chờ ta gục ngã
Trên nấm mồ kia ta đào xới chính bản thân mình
Những con chim hót khúc cầu hồn ai oán.
Xin hãy cho ta trí tuệ của người,
Để bay lên trên thiên đường kia cao vợi,
Để băng qua những biển cả ánh vàng,
Đến vùng đất của ta phủ đầy băng giá,
Với những đêm dài trường cửu.
Hãy để ta tự đào nấm mồ cho ta
Hãy để ta, ôi chiếc thòng lọng quý giá của ta
Ngươi là mẹ của ta, người ho
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát