Dưới màn trời mùa xuân
Em bước đi
Trên con đường dài mà em luôn tưởng tượng
Hệt như trong giấc mơ, em đã mơ thấy một lần rồi
Tự nhốt mình vào miền kí ức
Cái ngày mà em còn khoác chiếc áo đồng phục học sinh
Em đã được tái sinh
Và tôi luôn dõi theo em từ phía sau
Khi em lo lắng quay lưng nhìn
và cười ngượng,
lệ rơi trên má em chẳng dừng
Em cần phải trưởng thành hơn nữa
Tôi sẽ biến mình thành cây anh đào vĩnh cửu
Vâng, tôi sẽ chẳng đi đâu được
Dẫu em không đi đúng hướng như con tim mách bảo
Tôi vẫn đứng ở đây, để em biết rằng
đâu là cội nguồn của tình yêu
Cái tương lai mà em kể cho những người bạn cùng lớp,
trong góc phòng tràn ngập ánh nắng,
đã tiến được bước đầu tiên
vì em vừa mới đặt chân lên đấy
Đừng cảm thấy bâng khu
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com