NỖI NHỚ QUÊ NHÀ
Chẳng mấy chốc, tiếng trống prôvăng hiu quạnh kia
Sẽ vang mãi đến tận nơi cuối trời
Bất chợt, âm thanh ấy như rọi sạch con tim tôi
Nên tôi mở rộng đôi tai, đón lấy lời tạ lỗi
Trong áng hoàng hôn của một ngày vào thu, trời mưa dịu nhẹ
Tại sao những nỗi đau này lại chực dâng trào,
Khi tôi không biết từ nơi nào họ được sinh ra?
Tôi phải bước tới, không lạc lối, để tìm đến phương trời xa xôi ấy
Và khi nước mắt cạn dần trong thin lặng
Tôi sẽ lại cất tiếng hát cho bài ca của
Nỗi nhớ quê nhà
Xin đừng tin
Vào giọt nước mắt, đừng tin vào tiếng thở dài ngao ngán của tôi
Bởi vì không giống như mọi người
Tôi trân trọng những xúc cảm phù du này
Khi nước mắt lăn dài im lặng bên cửa sổ, là lại đau nhiều hơn
Một giấc mộng tì
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com