LỜI BÀI HÁT
Now that it's all said and done,
I can't believe you were the one
To build me up and tear me down,
Like an old abandoned house.
What you said when you left
Just left me cold and out of breath.
I fell too far, was in way too deep.
Guess I let you get the best of me.
Well, I never saw it coming.
I should've started running
A long, long time ago.
And I never thought I'd doubt you,
I'm better off without you
More than you, more than you know.
I'm slowly getting closure.
I guess it's really over.
I'm finally getting better.
And now I'm picking up the pieces.
I'm spending all of these years
Putting my heart back together.
'Cause the day I thought I'd never get through,
I got over you.
You took a hammer to these walls,
Dragged the memories down the hall,
Packed your bags and walked away.
There was nothing I could say.
And when you slammed the front door shut,
A lot of others opened up,
So did my eyes so I could see
That you never were the best for me.
Well, I never saw it coming.
I should've started running
A long, long time ago.
And I never thought I'd doubt you,
I'm better off without you
More than you, more than you know.
I'm slowly getting closure.
I guess it's really over.
I'm finally getting better.
And now I'm picking up the pieces.
I'm spending all of these years
Putting my heart back together.
'Cause the day I thought I'd never get through,
I got over you.
LỜI DỊCH
Anh chẳng thể tin em là người đầu tiên
Vực dậy và rồi đạp bẹt anh xuống
Tựa căn nhà cũ nát hoang tàn
Em đã nói gì khi rời xa anh
Chỉ khiến anh giá buốt và ngạt thở
Anh thấy mình quá xa vời, rơi mãi nơi vực sâu
Anh đã để em tước đoạt mọi điều quý giá nhất
Anh đã không nhìn thấy điều đó đến
Hẳn anh đã nên bắt đầu chạy trốn
từ lâu, từ lâu trước đây rồi
Và anh sẽ chẳng bao giờ phải ngờ vực em
Tốt hơn hết anh nên tránh xa em
Thật nhiều, nhiều hơn những gì em hiểu
Chậm rãi chấm dứt mọi thứ
Anh đoán mọi điều đã chấm hết
Cuối cùng rồi anh vẫn sẽ khá hơn
Và giờ đây, lượm nhặt những mãnh vụn
Đã hao phí bao năm tháng qua
Hàn gắn trái tim mình trở về
Bởi những ngày anh nghĩ chẳng thể vượt qua
Anh đã vụt mất em rồi
Em nắm lấy búa tiến đến bức tường kia
Đập phá những kí ức xuống đại sảnh
Xách lấy hành lý và quay bước đi
Chẳng điều gì anh còn có thể nói nổi
Và khi em đóng sầm cánh cửa trước mặt
Vẫn còn cánh cửa khác đang mở toang
Để đôi mắt anh có thể nhìn thấy rõ ràng
Rằng em chẳng phải điều tuyệt vời với anh
Anh đã không nhìn thấy điều đó đến
Hẳn anh đã nên bắt đầu chạy trốn
từ lâu, từ lâu trước đây rồi
Và anh sẽ chẳng bao giờ phải ngờ vực em
Tốt hơn hết anh nên tránh xa em
Thật nhiều, nhiều hơn những gì em hiểu
Chậm rãi chấm dứt mọi thứ
Anh đoán mọi điều đã chấm hết
Cuối cùng rồi anh vẫn sẽ khá hơn
Và giờ đây, lượm nhặt những mãnh vụn
Đã bỏ phí bao tháng năm qua
Hàn gắn trái tim mình trở về
Bởi những ngày anh nghĩ chẳng thể vượt qua
Anh đã vụt mất em rồi