LỜI BÀI HÁT

==Kanji==
――恋してた言ならば、

“何処でもいいよ 辿り着けるなら”
踏み閉めて真夜中
指で抱えて 迷う道も無い
頬を沫つ星彩

嘘 叶えたら
でも 幸せで
今 くすんだ珊瑚が零れる
なら 半分だけだよ

俯角に沈み込む 傷になる

溢れた風に乗る
雨色の降灰
笑顔が飽きるほど砕いた
小さな夢 撥ね返る

こみ上げる静歌
樹を廻せ小惑星
遠回りは意味がないって
許すことなかった 明起の日

、愛しても負いかけて――

光屑 つかめたら
ただ 消えかけて
今 試した余熱が貫く
もう 半分だけだよ

薄まる朝焼けを 待つばかり

掠れた呼吸になる
亡くされた氷海
正直に触れるほど優しい
僅かな夢 見失う

構造色の夜空
手を握る小遊星
後戻りは逃げてないって
描けもしなかった 不結の日

“何処でもいこう 辿り着けるから”
正三角形を求め

==Romaji==
--koi shite'ta koto naraba

"doko de mo ii yo tadoritsukeru nara"
fumishimete fuan
yubi de kakaete mayou michi mo nai
hoho o matsu hikari

uso kanaetara
demo shiawase de
ima kusunda suna ga koboreru
nara hanbun dake da yo
fukaku ni shizumikomu kizu ni naru

afureta kaze ni noru
amairo no koukai
egao ga akiru hodo kudaita
chiisana yume hanekaeru

komiageru uta
ki o mawase asuteroid
toomawari wa imi ga nai tte
yurusu koto nakatta aki no hi

aishite mo oikakete--
-
hoshi tsukametara
tada kiekakete
ima tameshita netsu ga tsuranuku
mou hanbun dake da yo
usumaru asayake o matsu bakari

kasureta iki ni naru
nakusareta hyoukai
shoujiki ni fureru hodo yasashii
wazuka na yume miushinau

misekake no sora
te o nigiru puranetoid
atomodori wa nigete'nai tte
egake mo shinakatta fuyu no hi

"doko de mo yukou tadoritsukeru kara"
yurikago o motome

==Eng Trans==
--To say that I was once in love...

"Anywhere is fine, as long as we can arrive there eventually."
Treading firmly on our uneasiness at midnight,
clutch with our fingers the stellar hues,
which have been guiding us, and painting all over our cheeks.

If even lies can come true,
then I guess I can be happy.
Now the darkened coral grains will dissipate,
although only half of them will disappear.
They sink down deeper and deeper, turning into wounds.

The volcanic ash of regret, with a sandy color just like the rain,
drifts freely away with the gushing winds.
After having been shattered by our fed-up smiles,
my small dream is now springing back to life.

While the soundless songs well up,
spin these trees, oh the anxious asteroids up in the sky.
Since taking a longer way round is pointless,
I became fed up with those bright autumn days of early rising.

...I chased after love, but ended up bruised and beaten-

Even if I were to seize some star crumbs,
they will merely just fade away eventually.
After trying, I still have some heat and energy left in me,
but only half as much as what I originally had.
I merely keep on waiting for the dissipating morning glow.

While the abandoned glacial sea
slowly changes into hoarse breathings,
I begin to lose sight of my small dream,
which has been so gentle to touch and felt so real.

In the ostentatiously iridescent night sky,
the planetoids are holding my hands tightly.
Asserting that to turn back is not the same as to run away,
I was unable to sketch these wintry days of dissolution.

"Anywhere is fine; we'll be able to arrive there eventually."
Now search for the cradle shaped as a perfect triangle.

Cre: animeyay

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Nói rằng ta đã một lần yêu...

"Đâu cũng được cả, miễn cuối cùng ta tới được đó"
Bước đi vững vàng trên những khó khăn khi màn đêm buông xuống,
Nắm chặt lấy những sắc màu lấp lánh ánh tinh tú với những ngón tay bé nhỏ,
Thứ đã dẫn lối ta, và chan chứa trên đôi má.

Nếu cả những lời dối trá cũng trở thành sự thực,
Thì có lẽ ta cũng được hạnh phúc
Giờ những hạt san hô sẫm màu cũng sẽ hao mòn dần,
Dù chỉ một nửa trong số chúng phải tan biến.
Chúng sẽ chìm xuống, sâu và sâu mãi, biến thành những vết thương.

Tro tàn từ núi lửa của những nuối tiếc, với sắc màu của cát tựa cơn mưa,
Tự do cuốn trôi đi với cơn gió vồn vã
Sau khi đã nát tan bởi những nụ cười chán chường,
Giấc mơ nhỏ bé của ta giờ đã hồi sinh.

Khi những bài ca không âm thanh đã lặng im,
Hãy xoay vần cây cối, những hành tinh lo lắng trên bầu trời.
Đi một con đường lòng vòng dài hơn chẳng có tác dụng gì,
Ta đã phát chán với những ngày thu tươi sáng thăng hoa.

...Ta đuổi theo tình yêu, nhưng cuối cùng chỉ còn thân xác dập vùi tàn tạ

Dù ta có nắm lấy được mảnh vụn của những vì sao,
Cuối cùng chúng cũng chỉ tan biến đi mất mà thôi.
Cố gắng mãi rồi, ta vẫn còn chút nhiệt huyết và năng lượng sót lại,
Nhưng chỉ là một nửa những gì ban đầu ta có.
Ta vẫn cứ đợi chờ ánh bình minh hao mòn.

Khi những đại dương lạnh lẽo bị ruồng bỏ
Chầm chậm biến thành những hơi thở khàn đục
Giấc mơ nhỏ bé trong ta cũng dần khuất xa,
Thứ đã từng xiết bao dịu dàng khi ta chạm vào, với cảm giác thực vô cùng...

Trên bầu trời đêm lộng lẫy đầy khoa trương,
Những hành tinh nhỏ nắm lấy đôi tay ta thật chặt
Khẳng định rằng quay trở về chẳng giống như chạy trốn,
Ta chẳng thể mường tượng nổi những ngày tàn tạ u ám đó.

"Đâu cũng được, đằng nào thì chúng ta cũng sẽ tới đó thôi mà."
Giờ hãy kiếm tìm chiếc nôi có hình dạng như một tam giác hoàn hảo.

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận