And may a moon shall rise... And lead me into the cold embrace of the night Here we drown in our grief Drown in an absence of light Here is no shelter; No escape from our heart Entwined in this tragic embrace I fear and bemourn to depart When the shadows fall, And the sun sets in us all... Just silent hopes remain And the aching grief That grows into a bottomless vale I fall Oh, I give myself away... Away! Far away! To this dim and misty place My heart reflects the night... Languid moonshine I bath my skin in thee O may thy beauty be revealed in me Silent winds, whisper to me Thy songs of solitude and joy... | Và có lẽ trăng kia nhô lên.. Dẫn ta vào vòng tay của đêm tối Chúng ta đây trầm luân hấp hối ngụp lặn giữa bốn bể mù lối Nơi đây chẳng một chút bình yên Không lối thoát từ chính con tim xoắn xít vào cái níu tay rên xiết Ta sợ hãi, khóc thương và bước tiếp.. Khi chiếc bóng đổ ngập trên lối Hoàng hôn về phủ lút trên ta Sự tĩnh lặng hy vọng vẫn chưa qua nỗi đau trong ta lớn dần nơi bờ vực ta rơi ngã Ôi bản thân ta đã mang đi xa mất rồi ! rất xa ! đến chốn đây mụt mù sương khói còn con tim phản chiếu màn đêm... Hỡi ánh trăng thê lương Ta tắm gội da thịt mình trong ngươi nhé Ôi dáng ngươi đẹp đẽ làm toát lên trong ta Cơn gió câm thì thào lướt qua với bài ca của lẻ loi và vui thích ... |