And may a moon shall rise... And lead me into the cold embrace of the night Here we drown in our grief Drown in an absence of light Here is no shelter; No escape from our heart Entwined in this tragic embrace I fear and bemourn to depart When the shadows fall, And the sun sets in us all... Just silent hopes remain And the aching grief That grows into a bottomless vale I fall Oh, I give myself away... Away! Far away! To this dim and misty place My heart reflects the night... Languid moonshine I bath my skin in thee O may thy beauty be revealed in me Silent winds, whisper to me Thy songs of solitude and joy... | Và xin nguyện cầu ánh trăng kia lên Dẫn đưa ta vòng tay đêm buốt lạnh Chốn đây – ta ngập chìm trong đau khổ Trong cõi âm u mịt mù ánh sáng Nơi đây không một chốn nương mình Không trốn thoát khỏi con tim phiền muộn Bện chặt nhau trong vòng tay bi kịch Ta hãi sợ than khóc phút chia lìa Rồi khi bóng tối khuất lấp Và vầng dương tỏa bóng trong ta Chỉ hy vọng lặng thầm ở lại Cùng nỗi đau nhức nhối khôn nguôi Thành hố sâu ta buông mình rơi xuống Thật xa… Giữa nơi đây nhạt nhòa hư vô Con tim này phản chiếu bóng tối Này hỡi ánh trăng võ vàng Ta tắm mình trong ánh sáng ngươi Ôi ta xin nguyện cho vẻ đẹp ấy Sẽ được tỏa sáng trong chính thân ta Gió lặng thầm tấu khúc hoan ca Cùng nỗi cô đơn thầm thì trong tiếng hát. |