And may a moon shall rise... And lead me into the cold embrace of the night Here we drown in our grief Drown in an absence of light Here is no shelter; No escape from our heart Entwined in this tragic embrace I fear and bemourn to depart When the shadows fall, And the sun sets in us all... Just silent hopes remain And the aching grief That grows into a bottomless vale I fall Oh, I give myself away... Away! Far away! To this dim and misty place My heart reflects the night... Languid moonshine I bath my skin in thee O may thy beauty be revealed in me Silent winds, whisper to me Thy songs of solitude and joy... | Có thể rồi vầng trăng kia sẽ mọc Đưa ta vào cái ôm lạnh đêm đen Tại nơi này ta đắm trong sầu khổ Ta trầm mình nơi ánh sáng lãng quên. Ở chốn này chẳng nơi nương tựa, Chẳng con đường thoát khỏi trái tim ta, Bị siết chặt trong cái ôm bi thảm Ta rùng mình và rơi lệ đi xa. Khi màn tối kia đã dần buông xuống Và chúng ta chìm trong ánh dương tà. Chỉ còn đó những hy vọng lặng câm, Và một mối đau buồn man dã Lớn dần lên trong vực thẳm ta rơi, Ôi ta bỏ đi xác thân tàn tạ. Xa thật xa! Ta rời xa thân xác ta! Để đến đây u tối và sương giăng Chỉ tim ta cùng màn đêm đồng thoại. Ôi ánh nguyệt tà sao nhợt nhạt, Ta tắm mình dưới ánh sáng của ngươi Có thể rồi vẻ đẹp của chính ngươi Được khám phá trong bản thân ta đó. Những ngọn gió lặng câm, Hãy thì thầm cho ta Những khúc hát của ngươi Hân hoan và cô độc. |