LỜI BÀI HÁT
Paris - DIDO
Coming back from paris on the train,
I really didnt care if the journey took all day,
Trying to turn the pages of my magazine,
Ill try to keep a hold all your hand,
And ordering a coffee that i wouldn't ever drink,
Just to keep you and paris on my mind, [x2]
I didnt know it would be the last time,
The last time,
I saw you,
At waterloo we went our separate ways,
When i got in my cab i didnt turn and wave,
Didnt go to work just went to bed,
Trying to keep you and paris on my mind [x2]
I didnt know it would be the last time,
The last time,
I saw you,
I phoned your office this afternoon,
Hey said they hadn't heard anything from you,
Its been seven days without a word,
I have to keep you and paris on my mind, [x2]
I didnt know it would be the last time,
The last time,
I saw you,
Going back to paris on the train,
Raining and here without you,
Its not the same,
I have to do this journey one more time,
Just to keep you and paris on my mind [x2]
I didnt know it would be the last time,
The last time,
I saw you,
The last time,
I saw you,
The last time,
I saw you,
The last time,
I saw you
LỜI DỊCH
Trở về Paris trên xe lửa
Em chẳng bận tâm cho mấy
dù chuyến đi mất cả ngày
Lật hết mấy trang báo này
Chợt thấy mình vấn vương mãi
Tay cố níu kéo một bàn tay
Ly cà-phê còn nóng hổi
Có lẽ em sẽ không uống đâu
Gọi ca-phê đâu phải vì khát
Mà chỉ để giữ anh lại đây
Cả Paris nữa, trong hồn này
Em đâu hay biết đấy là lấn sau cùng
Được nhìn thấy anh, được thấy anh
Đến Waterloo thì ta chia tay
chào nhau xong, đường ai nấy đi
Em gọi xe, và cũng chẳng nhìn lại
Để làm chi, vẫy gọi mà làm gì..
Em không đi làm, về nhà thôi
Cuộn mình vào gối chăn, cố giữ lại
Hình bóng anh, và của cả Paris
Hình bóng anh, và của cả Paris
Có ai ngờ, đó là lần cuối cùng
Em gặp anh
LẦn cuối cùng, được nhìn thấy anh
Gọi đến công ty anh chiều nay
Người ta bảo không nhận được tin của anh
Đã bảy ngày rồi, sao không lời nào cho nhau
Em phải cố giữ hình ảnh của anh
Và của Paris nữa, trong hồn này
Nào ai hay biết, đó là lần sau cùng
Được trông thấy anh
Trở về Paris trên chuyến xe lửa
Chuyến đi đã không còn như trước
Trời ướt mưa, và không có anh
Nhưng em phải đi chuyến đi này một lần nữa
Chỉ để cho hình bóng anh không phai mờ
CẢ hình bóng của Paris nữa
đừng phai mờ trong lòng em
Em đâu có biết
Đó là lấn cuối cùng
Được trông thấy anh
Lần cuối cùng
Được gặp anh
Chúng tôi đi Chicago. Đi coi triển lãm xe. Nó đi với đồng nghiệp vì phải giới thiệu sản phẩm mới. Tôi đi vì nó.
Ngày triển lãm, chúng tôi đến sớm để chuẩn bị. Trời giữa tháng Sáu bỗng lại mưa. Tôi ngồi với nó trong xe, lạy trời ngừng khóc. Nó cứ xuýt xoa mỗi khi có một kiểu xe mới lạ chạy qua. Rồi lại líu lo về một loại xe ở thì tương lai mà nó sẽ là chủ. Tôi ngồi nghe, cũng cảm tưởng về cái ngày nó sẽ có xe mới. Thấy vui, vui vì chắc chắn là mình sẽ là người ngối bên cạnh nó, nhiều hơn là vì nó có xe.
Ngày chia tay, tôi hỏi nó "Có yêu không?". Nó bảo "Có và không". Rồi tôi buông tay, chẳng buồn níu kéo nữa. Đi được mấy bước, chợt quặn lòng khi nhận ra rằng, chỉ có tôi quay đầu lại.
Như sau mọi cuộc chia tay khác, tôi vùi mình trong những việc làm vô nghĩa nhất. Đó là: Đau, Khổ, Than, Khóc.
Rồi thì có người đến bên tôi, tôi cũng đã có hướng đến một người khác. Đã có lúc tưởng đã quên. Nhưng sau những tình cảm không đầu không đuôi ấy, tôi chợt nhận ra một điều: mình vẫn sẽ sẵn sàng đi đến mọi phương trời vì cái người yêu xe ấy.
Rồi bỗng thấy mình trơ trẽn, vô tâm. Bận lòng vì một người mà lơ là khối người khác. Nào bạn bè. Anh, chị, em. Cha và mẹ.
Rồi tự hứa với mình, là trước khi yêu ai, sẽ đón xe đi Chicago môt chuyến. Nếu hôm đó trời nắng, tôi sẽ đi dạo trên bờ sông (mà ngày ấy năn nỉ mãi nó cũng không chịu đi với tôi). Nếu trời có mưa, tôi sẽ ngồi xuống, hứng nước mưa. Để soi lại trong tay, còn đọng lại được những gì...
For Sharif, and for all the things that you'll never see