Artist: Soulfallen
Album: Grave New World
Year: 2009
Genre: Melodic Death/Black Metal
Country: Finland
LỜI BÀI HÁT
Embrace The Scythe
Blank page after another
This tale has long been through
No ink left in the bottle
The quills all cut in two
No words left unspoken
No deeds left untold
Only white space unending
Filling our dreams of old
They say all hope is lost
And this should make as sad
But how can one lose
What one has never had
And in the face of Death
My tears have long ran dry
For I have come to submit
What the world still denies
Blank soul after another
The pulse has long since died
No life left in these vessels
Cold stares in empty eyes
And from our breed of tyrants
We will be the last
For the coming final season
Has already passed
They say all hope is lost
And this should make us sad
But one cannot lose
What one has never had
And in the face of Death
My tears have long ran dry
For I have come to embrace
What the world continues to deny
There will be no epilogue
No final words upon our stone
For in the fabric of our Time
This future has already been sewn!
I know the world is dead
In veils of funeral clad
For it has long since lost
Whatever pulse it had
And in the arms of Life
These veins have long ran dry
Best to embrace the scythe
As we lay down and die
LỜI DỊCH
Trang trắng nối tiếp nhau
Chuyện từ lâu đã rõ
Mực cạn khô đáy lọ
Bút lông gãy làm hai
Không lời nào sót lại
Mọi việc kể ngọn ngành
Chỉ trang trắng còn mãi
Rót đầy mộng ngày xưa
Họ nói hy vọng tắt
Khiến ta buồn không nguôi
Nhưng làm sao mất được
Nếu người chẳng có chi
Trên khuôn mặt Cái Chết
Lệ cạn tự bao giờ
Vì ta biết chấp nhận
Khi thế gian khước từ
Hồn rỗng chân tiếp bước
Nhịp đập tắt khi nào
Mạch sống thôi tuôn chảy
Ánh mắt buốt thẫn thờ
Ta những kẻ ngang tàng
Kẻ ngàn sau còn lại
Vì ngày mùa sau cuối
Đến rồi đã vội sang
Họ nói hy vọng tắt
Khiến ta buồn không nguôi
Nhưng làm sao mất được
Nếu người chẳng có chi
Trên khuôn mặt Cái Chết
Lệ cạn tự bao giờ
Vì ta biết chào đón
Khi thế gian khước từ
Chương cuối không ai viết
Mộ phần không lời tựa
Vì mảnh vải thời gian
Khâu tương lai lên đó!
Ta biết đời đã tận
Dưới mạng phủ màu tang
Vì còn đâu âm điệu
Của nhịp đập ngày xuân
Trong vòng tay Sự Sống
Mạch chảy đến cạn vơi
Hãy ôm lấy lưỡi hái
Khi ta mãi ngủ say