LỜI BÀI HÁT

요란한 소릴 내며 깨지는 유리병
우리 모습일까
낮게 깔린 하늘이 금방이라도
부서질 것 같으니까
왜 이제야 왔냐며 날 기다렸다며
내 사랑 반겼던 너는 이제
어쩌다 마주친 모르는 사람보다
차갑게 얼어있다

환한 네 미소도 (환한 미소도)
따뜻한 네 품도 (네 얼굴도)
더 이상 볼 수도 만질 수도 없을
것만 같아 두려워

지금 우린 마치
12시 30분의 시곗바늘처럼
서로 등 돌리고 다른 곳을 보고
모든 걸 버리려고 하잖아
우린 마치 12시 30분의 시곗바늘처럼
다신 돌아올 수 없는 곳으로
걸어가고 있잖아

우릴 따라 흘러가던 시간도 멈췄나 봐
우리라기보단 이젠 너와 내가 됐나 봐
사소하게 지나간 모든 것들이 다
지나가기보단 놓친 것 같아
네 손이 참 따뜻했었나 봐
흔들리는 널 이미 알았어
그래서 더 꽉 잡았어
널 안았어 널 가뒀어
내 사랑이 독해져서
Yeah I know 모두 내 탓인 걸
But 미련이란 거 희망이란 거
놓을 수가 없어

환한 네 미소도 (환한 미소도)
따뜻한 네 품도 (네 얼굴도)
더 이상 볼 수도 만질 수도 없을
것만 같아 두려워

지금 우린 마치
12시 30분의 시곗바늘처럼
서로 등 돌리고 다른 곳을 보고
모든 걸 버리려고 하잖아
우린 마치 12시 30분의 시곗바늘처럼
다신 돌아올 수 없는 곳으로
걸어가고 있잖아

언젠가 이별이 내 앞에 무릎 꿇을 때 시간이
다시 우릴 따라 흐르게 될 거라 믿어
그렇게 올 거라 믿어
지금 보내지만 너를 보냈지만
모든 게 다 멈췄지만
고장 나 버린 시계가 다시
움직일 거라고 믿어

지금 우린 마치
12시 30분의 시곗바늘처럼
서로 등 돌리고 다른 곳을 보고
모든 걸 버리려고 하잖아
우린 마치 12시 30분의 시곗바늘처럼
다신 돌아올 수 없는 곳으로
걸어가고 있잖아
[Yoseob] yoranhan soril naemyeo kkaejineun yuribyeong
uri moseubilkka
natge kkallin haneuri geumbangirado
buseojil geot gateunikka
[Kikwang] wae ijeya wannyamyeo nal gidaryeotdamyeo
nae sarang bangyeotdeon neoneun ije
eojjeoda majuchin moreuneun saramboda
chagapge eoreoitda

[Dongwoon] hwanhan ne misodo (hwanhan misodo)
ttatteutan ne pumdo (ne eolguldo)
deo isang bol sudo manjil sudo eobseul
geotman gata duryeowo

[Hyunseung] jigeum urin machi
yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
seoro deung dolligo dareun goseul bogo
modeun geol beoriryeogo hajanha
[Yoseob] urin machi yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
dasin doraol su eomneun goseuro
georeogago itjanha

[Junhyung] uril ttara heulleogadeon sigando meomchwonna bwa
uriragibodan ijen neowa naega dwaenna bwa
sasohage jinagan modeun geotdeuri da
jinagagibodan nochin geot gata
ne soni cham ttatteutaesseonna bwa
heundeullineun neol imi arasseo
geuraeseo deo kkwak jabasseo
neol anasseo neol gadwosseo
nae sarangi dokhaejyeoseo
Yeah I know modu nae tasin geol
But miryeoniran geo huimangiran geo
noheul suga eobseo

[Doojoon] hwanhan ne misodo (hwanhan misodo)
ttatteutan ne pumdo (ne eolguldo)
deo isang bol sudo manjil sudo eobseul
geotman gata duryeowo

[Hyunseung] jigeum urin machi
yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
seoro deung dolligo dareun goseul bogo
modeun geol beoriryeogo hajanha
[Yoseob] urin machi yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
dasin doraol su eomneun goseuro
georeogago itjanha

[Kikwang] eonjenga ibyeori [Dongwoon] nae ape mureup kkurheul ttae sigani
[Hyunseung] dasi uril ttara heureuge doel geora mideo
geureoke ol geora mideo
[Doojoon] jigeum bonaejiman neoreul bonaetjiman
modeun ge da meomchwotjiman
[Yoseob] gojang na beorin sigyega dasi
umjigil georago mideo

[Kikwang] jigeum urin machi
yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
[Hyunseung] seoro deung dolligo dareun goseul bogo
modeun geol beoriryeogo hajanha
[Yoseob] urin machi yeoldusi samsipbunui sigyetbaneulcheoreom
dasin doraol su eomneun goseuro
georeogago itjanha

---


≤ English ≥

The glass bottle that breaks into pieces with a loud noise, is that how we are like
The low sky feels like it’s going to break down soon
You who had asked why I came now, you who had said you waited for me, you who had welcomed my love
Now you are colder than a person you meet for the first time

Your bright smile, your warm body (your face too)
I’m afraid that I won’t be able to see and touch it anymore

Right now we are like the clock hands at 12:30
we have our backs to each other, looking at different places and trying to let go of everything
We are like the clock hands at 12:30,
walking towards the place where we won’t be able to return to

Feels like the time that had followed us also stopped
More than us I guess we’re now you and I
Feels like all the things that had passed by without much thought has stopped, rather than pass by
Your hands were very warm
I knew that you were being shaken, that’s why I grabbed onto it tighter
I held you, I locked you up, my love became more poisonous
Yeah, I know it’s all my fault
But these feelings left behind can’t let go of hope

Your bright smile, your warm body (your face too)
I’m afraid that I won’t be able to see and touch it anymore

Right now we are like the clock hands at 12:30
we have our backs to each other, looking at different places and trying to let go of everything
We are like the clock hands at 12:30,
walking towards the place where we won’t be able to return to

Someday separation
The time that would someday get on its knees in front of me
I believe that it will start flowing again like us, I believe that time will come like that
Even though I’m letting go right now, I’m letting go of you, even though everything has stopped
I believe that the broken clock will move again

Right now we are like the clock hands at 12:30
We have our backs turned to each other, looking at different places and trying to let go of everything
We are like the clock hands at 12:30,
walking towards the place where we won’t be able to return to

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

babyyukj Cập nhật: / 30-10-2014...
Thanh âm rơi vỡ của chiếc chai kia, có phải như chúng ta hiện tại
Ngẩng đầu nhìn trời xanh ôi sao thật gần, cứ ngỡ bầu trời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào
Em vẫn hỏi vì sao bây giờ anh mới xuất hiện, để em trông ngóng bao ngày, để yêu thương đong đầy
Nhưng giờ em lại hóa giá băng, lạnh lẽo như người lạ nơi cuối con đường

Nụ cười rạng rỡ nơi em, cả cái ôm ấm áp của em
Giờ đây còn đâu nữa để anh có thể nhìn thấy và chạm vào, anh lo sợ điều đó

Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Quay lưng về phía nhau, mỗi người trông về một hướng vứt bỏ đi hết những luyến lưu
Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Từng bước đi về nơi chẳng thể nào quay trở lại

Dòng thời gian từng theo bước ta giờ nhưng ngưng đọng
Chẳng còn là chúng ta, giờ chỉ là anh và em
Những thứ nhỏ nhặt nhất từng lướt qua giờ cũng không còn nữa rồi
Đôi tay em ngày xưa ấy mới ấm áp làm sao
Chở che cho sự run rẩy nơi em, anh mới ôm chặt lấy em vào lòng
Giữ lấy em, giam cầm em bởi tình yêu này giờ như độc dược
Yeah, anh biết lỗi đều cho anh cả thôi
Nhưng xúc cảm ấy trong anh vẫn không đổi, vẫn không ngừng hy vọng

Nụ cười rạng rỡ nơi em, cả cái ôm ấm áp của em
Giờ đây còn đâu nữa để anh có thể nhìn thấy và chạm vào, anh lo sợ điều đó

Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Quay lưng về phía nhau, mỗi người trông về một hướng vứt bỏ đi hết những luyến lưu
Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Mãi tiến bước mà chẳng thể nào quay trở lại

Rồi một ngày biệt ly xưa
Dòng thời gian kia sẽ phải quỳ gối trước mặt anh
Rồi thời gian sẽ lại trôi, như chúng ta thôi, nhất định thời khắc ấy sẽ đến
Dẫu giờ đây anh đã buông tay em, để em ra đi, dẫu cho mọi thứ đã thực sự dừng lại
Thì anh tin chiếc đồng hồ dù đã vỡ sẽ vẫn chạy lại thôi

Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Quay lưng về phía nhau, mỗi người trông về một hướng vứt bỏ đi hết những luyến lưu
Giờ đây chúng ta chỉ như chiếc kim đồng hồ điểm 12 giờ 30 phút
Mãi tiến bước mà chẳng thể nào quay trở lại

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận