Dù chẳng có ký ức nào được mời gọi,
Một chiếc xe ngựa đen bóng tới đón tôi đi,
Con búp bê vá chằng vá đụp quật roi da vút vút
"Cứ tự nhiên trong căn phòng đặc biệt của chúng tôi nhé"
Dù chẳng có lời mời nào hết,
Chiếc xe ngựa lảo đảo vẫn tiến về phía trước,
Và một cảm giác ma quái bỗng xuất hiện trong tôi
"Chào mừng tới lâu đài!"
Với gương mặt xanh tái, chớp chớp mắt,
Như chiếc gạt tàn, hắn cất lời
"À vâng! Kể cả sợi dây đỏ rối như tơ vò ấy
Rồi cũng bị vứt đi hết thôi
Nến đã thắp, và chúng chao đảo,
Chúng nhảy múa, cho tới khi sáp chảy hết"
Không còn ai khác được mời nữa ư?
Cố gắng đặt câu hỏi tan thành mây khói
"Nào, tới đây, nhảy với ta!"
Một cô ả dơ dáy, thúi hoắc mùi bí ngô lả lơi
Rồi, để thêm vào c
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát