僕らの箱庭 / Bokura No Hakoniwa / Our Miniature Garden - Rurutia / ルルティア
Artist: Rurutia
Album: R°
Year: 2002
Genre: Ambient
Country: Japan
LỜI BÀI HÁT
Bokura No Hakoniwa
Kanji
どうしてにくしみを 与えてしまったの?
どうしてやさしさを 奪い去ってゆくの?
遠く深い空 答えをもう教えて
きれいなきれいな箱庭で
ほら 今日も何かが壊れて
行く先を知らない僕らは
ただ小さく震える砂の粒
無邪気な傷口は 一人で縫いました
無意味な怒りなら 自分で食べました
救いを求める指は宙(そら)を切るだけ
僕らが遊ぶ箱庭で
ああ 明日は何が壊れるの
安らかな雨に濡れるまで
ただ僕らは舞い飛ぶ 砂の粒
きれいなきれいな箱庭で
ほら 今日も何かが壊れて
行く先を知らない僕らは
ただ小さく震える砂の粒
Romaji
Doushite nikushimi wo ataete shimatta no?
Doushite yasashisa wo ubaisatte iku no?
Tooku fukai sora kotae wo mou oshiete
Kirei na kirei na hakoniwa de
Hora kyou mo nanika ga kowarete
Iku saki wo shiranai bokura wa
Tada chiisaku furueru suna no tsubu
Mujaki na kizuguchi wa hitori de nuimashita
Muimi na okori nara jibun de tabemashita
Sukui wo motomeru yubi wa chuu wo kiru dake
Bokura ga asobu hakoniwa de
Aa ashita wa nani ga kowareru no
Yasuraka na ame ni nureru made
Tada bokura wa maitobu suna no tsubu
Kirei na kirei na hakoniwa de
Hora kyou mo nanika ga kowarete
Iku saki wo shiranai bokura wa
Tada chiisaku furueru suna no tsubu
English (kiwi-musume.com)
Why did you bring me hate?
Why are you taking away my tenderness?
Distant deep sky, tell me the answer now
In our beautiful, beautiful miniature garden
See, yet another thing is broken today
We don’t know where we’re going
We’re just grains of sand, small and trembling
I sewed up my innocent wounds alone
I sucked up my meaningless anger by myself
My fingers reach for salvation, but just brush through the air
What will be broken tomorrow
Ah, in the miniature garden where we play?
We’re just grains of sand, that fly about
Until we get wet in the gentle rain
In our beautiful, beautiful miniature garden
See, yet another thing is broken today
We don’t know where we’re going
We’re just grains of sand, small and trembling
LỜI DỊCH
Sao người nỡ gieo cho ta sầu hận?
Sao người nỡ lấy đi hết vẻ dịu dàng của ta?
Hỏi trời thăm thẳm, xin trả lời ta câu đáp án
Trong khu vườn nhỏ xinh đẹp của chúng ta
Hôm nay thêm một vật khác đã vỡ vụn
Ta không biết phải đi đâu về đâu
Ta có là gì ngoài cát bụi, nhỏ nhoi và run rẩy
Một mình ta khâu những vết thương dại khờ
Một mình ta nuốt những giận hờn vô nghĩa
Bàn tay ta tìm nơi nương náu, thật chỉ là với giữa thinh không
Rồi mai đây vật gì sẽ đổ vỡ
Trong khu vườn chúng ta từng đùa vui?
Ta có là gì ngoài cát bụi,
Du lãng đến ngày đắm mình giữa làn mưa mỏng manh
Trong khu vườn nhỏ xinh đẹp của chúng ta
Hôm nay thêm một vật khác đã vỡ vụn
Ta không biết phải đi đâu về đâu
Ta có là gì ngoài cát bụi, nhỏ nhoi và run rẩy