Lethe - Dark Tranquillity
Nỗi đau nào mà chẳng nguôi ngoai nhưng biến mất thì ko thể. Tôi giờ chôn vùi quá khứ bằng cách bỏ R, Bỏ Death, bỏ Lethe.Dể bỏ đi 1 cái gì đó vốn quen thuộc, thân thiết , thật chẳng dễ chút nào.Nhưng tôi phải bước ra bốn bức tường đang vây quanh mình. Chẳng phải tôi sợ cô đọc, lạc lõng với thế giới bên ngoài nhưng tôi cần sống vui vẻ hơn, dành thời gian cho bạn bè-những người mà theo khái niệm của riêng mình, là những người hết sức đặc biêt. Rồi 1 cái nhìn xa xăm hơn về chuyện học hành thi cử. "Is any body out there?"-Ít nhất, tôi ko phải như Pink , gào thét bên bức tường quanh mình rằng có ai ngoài đó ko, vì tôi biết, nếu tôi bước ra sẽ có rất nhiều người chìa tay ra với mình.
Những lúc thế này, tôi bỗng "nhớ " Lethe 1 cách kinh dị, cồn cào... chẳng biết làm gì , chỉ thể viết vài dòng , an ủi cảm xúc của chính mình. Mong rằng 1 lúc nào đó, có thể nghe lại những đam mê của chính mình , để hòa tan, đắm chìm và tận hưởng....
LỜI BÀI HÁT
Give me the drink of the fluid
That disintegrates
And lend me the sweet balm and blessing
Of forgetfulness, empty and strong
Hold me near, unravel the stars
As I speed through the heavens
Speed through the night
For you are my blade and my rope
Your are my
Lethe
In currents of cobalt
You storm through my heart
To sever, to puncture
The memories that burn
Let sweep through the arteries
In sharp stabs of pain
Your talonlike fingers to kill me again
Steal me, invade me and charge me again
For I burn and I shudder
Burn with each movement of. lethe
So, cleansed through a floodlight
I appear; reforged and renewed
Caressed by the sweet balm and blessing
Of forgetfulness, empty and strong
Lethe,
Hold me near, my one friend and guide
As I drown through your fingers
Drown through your love
For you are the life I hat
You are my
Lethe
Drag me down, in passionate sighs
With the ocean above me
And flames in my eyes
And grant me a life I can live
Without...
LỜI DỊCH
Hãy an ủi và hạnh phúc ngọt ngào sẽ đến với tôi
Trong sự đãng trí, rỗng tuếch và rõ ràng ....
Hãy ôm tôi, vén những vì sao kia để tôi có thể tới được Thiên Đường,
Để tôi có thể chạy xuyên qua màn đêm
Em là lưỡi dao là chiếc thòng lọng
Em là sự lãng quên....
Trong nguồn nước xanh thẫm
Em làm điên đảo cắt rời và xuyên thủng trái tim tôi
Kí ức bùng cháy lan đi trong từng mạch máu
Trong vết thương đã bị đâm nát, móng vuốt của em đã giết tôi một lần nữa.
Em đã xâm chiếm lấy tôi và lại mang tôi đi....
Tôi đã bị thiêu cháy, run sợ...
Bùng cháy trong khoảnh khắc... của sự lãng quên...
Hãy lau sạch ánh đèn!
Tôi đã xuất hiện, đã được rèn luyện và lột xác..
Hãy vuốt ve tôi cùng niềm hạnh phúc ngọt ngào
Hãy ôm tôi, người bạn duy nhất, người chỉ đường
Tôi sẽ dìm chết những ngón tay của em và dìm chết cả tình yêu trong em...
...Đấy là cho em: cuộc sống mà tôi căm ghét!
Hãy xoa dịu tôi trong hơi thở nồng nàn
Cùng với đại dương và ngọn lửa trong đôi mắt
Hãy cho tôi sống trong một cuộc sống mà tôi có thể TỒN TẠI
Mà không có.....