No Roads Left - Linkin Park
Ca khúc này nằm trong B-side của album Minutes to Midnight của band multi platimium Linkin Park
Đặc biệt là, bài này do Mike Shinoda, thành viên vốn thường hát rap và chơi nhạc cụ của band hát, nên các bạn sẽ thấy giọng ai là lạ.
LỜI BÀI HÁT
No roads left
Standing alone with no direction
How did I fall so far behind
Why am I searching for perfection
Knowing it's something I won't find
In my fear and flaws
I let myself down again
All because
I run
'Til the silence splits me open
I run
'Til it puts me underground
'Til I have no breath
and no roads left but one
When did I lose my sense of purpose
Can I regain what's lost inside
Why do I feel like I deserve this
Why does my pain look like my pride
Ohhh
In my fear and flaws
I let myself down again
All because
I let myself down
In my fear and flaws
I run
'Til the silence splits me open
I run
'Til it puts me underground
'Til I have no breath
and no roads left but one
No roads left but one
In my fear and flaws
I let myself down again
All because
I run
and the silence splits me open
I run
and it puts me underground
But there's no regret
and no roads left to run
LỜI DỊCH
Đứng một mình với không hướng đi
Mình đã rơi vào phía sau như thế nào
Tại sao mình lại đi tìm sự hoàn hảo
Biết rằng nó là thứ gì đó mình sẽ không tìm ra
Trong sự sợ hãi, những lỗi lầm của chính mình
Tôi lại tự làm mình thất vọng
Tất cả chỉ vì
Tôi chạy
Cho đến khi sự im lặng làm nứt tôi mở ra
Tôi chạy
Cho đến khi nó đem tôi xuống dưới lòng đất,
Cho đến khi tôi không còn hơi thở
Và không còn nào nữa trừ một ( con đường)
Tôi mất hoài bão của mình khi nào? ( sense of purpose : cảm giác của mục đích)
Liệu tôi có thể lấy lại cái mất bên trong thâm tâm?
Tại sao tôi cảm thấy như tôi xứng đáng như thế này
Tại sao cơn đau lại giống như niêm kiêu hãnh?
ohhh
Trong nỗi sợ hãi, và những tội lỗi
Tôi lại tự làm mình thất vọng
Tất cả chỉ vì
Tôi lại tự làm mình thất vọng
Trong sự sợ hãi, những tội lỗi
Tôi lại tự làm mình thất vọng
Tất cả chỉ vì
Tôi chạy
Cho đến khi sự im lặng làm nứt tôi mở ra
Tôi chạy
Cho đến khi nó đem tôi xuống dưới lòng đất,
Cho đến khi tôi không còn hơi thở
Và không còn nào nữa trừ một ( con đường)
Và không còn con đường nào nữa, ngoài một
Trong sự sợ hãi, những tội lỗi
Tôi lại tự làm mình thất vọng
Tất cả chỉ vì
Tôi chạy
và sự im lặng làm nứt tôi mở ra
và nó đem tôi xuống dưới lòng đất
Nhưng không có sự nuối tiếc
Và không còn đường để chạy