Bonjour Vietnam - Phạm Quỳnh Anh
LỜI BÀI HÁT
Raconte moi ce nom étrange et difficile à prononcer
Que je porte depuis que je suis née.
Raconte moi le vieil empire et le trait de mes yeux bridés,
Qui disent mieux que moi ce que tu n'oses dire.
Je ne sais de toi que des images de la guerre,
Un film de Coppola, [et] des hélicoptères en colère ...
Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.
Raconte moi ma couleur, mes cheveux et mes petits pieds,
Qui me portent depuis que je suis née.
Raconte moi ta maison, ta rue, raconte moi cet inconnu,
Les marchés flottants et les sampans de bois.
Je ne connais de mon pays que des photos de la guerre,
Un film de Coppola, [et] des hélicoptères en colère ...
Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.
Les temples et les Boudhas de pierre pour mes pères,
Les femmes courbées dans les rizières pour mes mères,
Dans la prière, dans la lumière, revoir mes frères,
Toucher mon âme, mes racines, ma terre...
Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.
Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.
LỜI DỊCH
Mà tôi đã được đặt từ thuở lọt lòng
Hãy kể cho tôi nghe về triều đại xưa cũ và đôi mắt nhỏ của tôi
Đã nói rõ cho tôi biết những gì người chưa dám thốt
Tôi chỉ biết đất nước tôi qua những hình ảnh về chiến tranh
Một bộ phim của Coppola và những chiếc trực thăng trong cơn thịnh nộ
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Một ngày nào đó, tôi sẽ cất tiếng chào hồn quê
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Để cất lên tiếng xin chào đất mẹ Việt Nam tôi
Hãy kể cho tôi nghe về màu da, màu tóc và đôi chân nhỏ của tôi
Đã theo tôi không rời từ thuở tôi lọt lòng
Hãy kể cho tôi nghe về nhà cửa, đường phố, hãy kể cho tôi nghe về điều không biết này
Những khu chợ nổi trên sông và những chiếc thuyền ba ván gỗ
Tôi chỉ biết đất nước của mình qua những hình ảnh về chiến tranh
Một bộ phim của Coppola và những chiếc trực thăng trong cơn thịnh nộ
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Một ngày nào đó, tôi sẽ cất tiếng chào hồn quê
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Để cất lên tiếng xin chào đất mẹ Việt Nam tôi
Những ngôi đền thờ Đức Phật làm bằng đá như là cha tôi
Những người phụ nữ khom lưng trên ruộng lúa như là mẹ tôi
Trong lời nguyện cầu, trong ánh sáng, tôi gặp người thân của mình
Tôi chạm vào hồn quê, cội nguồn, đất mẹ tôi thương
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Một ngày nào đó, tôi sẽ cất tiếng chào hồn quê
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Để cất lên tiếng xin chào đất mẹ Việt Nam tôi
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Một ngày nào đó, tôi sẽ cất tiếng chào hồn quê
Một ngày nào đó, tôi sẽ đến đây
Để cất lên tiếng xin chào đất mẹ Việt Nam tôi