We're All To Blame - Sum 41
Bài hát này nói về chính trị và cuộc chiến tại Iraq, trách người Mỹ đã bầu G.Bush, và trách con người tham lam, muốn có tất cả mà không phải hi sinh điều gì.
Còn là lời trách cứ chung cho nhân loại vì những cuộc chiến dai dẳng không ngừng.
LỜI BÀI HÁT
ALL
TO
BLAME
How can we still succeed, taking what we don't need?
Telling lies as alibis, selling all the hate that we breed
SUPERSIZE OUR TRAGEDIES(You can’t define me, or justify greed)
Bought in the land of the free!
(LAND, FREE)
And we're all to blame
We've gone too far
From pride to shame
We're trying so hard
We're dying in vain
We're hopelessly blissful and blind
to all we are
We want it all
With no sacrifice!!
Realize we spend our lives living in a culture of fear
Stand to salute, say thanks to the man of the year
How did we all come to this?(You can’t define me, or justify greed)
This greed that we just can't resist!
(RE-SIST)
And we're all to blame
We've gone too far
From pride to shame
We're trying so hard
We're dying in vain
We're hopelessly blissful and blind
to all we are
We want it all
Everyone wants it all
with no
SACRIFICE!!
Tell me now, what have we done? We don't know!
I can't allow what has begun to tear me down,
.: *^^* http://media.17vn.com :.
Believe me now, we have no choice left
With our backs against the wall!!
And now we're all to blame
We've gone too far
From pride to shame
We're hopelessly blissful and blind
When all we need
Is something true
To believe
Don't we all?
Everyone, everyone
We will fall
'Cause we're all to blame
We've gone too far
From pride to shame
We're trying so hard
We're dying in vain
We want it all
Everyone, don't we all?
LỜI DỊCH
Nói dối để nguỵ biện, tạo ra những mối căm thù mà chính chúng ta thai nghén nên
Siêu hóa tấn bi kịch của chúng ta (Bạn không thể định nghĩa tôi hoặc bào chữa cho tính tham lam)
Trả giá cho miền đất tự do!
Và chúng ta đáng nguyền rủa
Chúng ta đi xa quá rồi
Từ niềm tự hào đến nỗi nhục nhã
Chúng ta đang quá cố sức
Chúng ta đang chết vô ích
Chúng ta hạnh phúc và mù lòa một cách vô vọng
Với tất cả chúng ta
Chúng ta muốn có tất cả, chúng ta muốn thế
Mà không phải hi sinh điều gì!
Nhận ra chúng ta sống một cuộc đời trong cái văn hoá sợ hãi
Đứng để chào, nói cảm ơn người đàn ông của năm
Sao chúng ta lại trở nên thế này (Bạn không thể định nghĩa tôi, hay là bào chữa tính tham lam)
Sự tham lam mà chúng ta không cưỡng nổi!
Và chúng ta đáng nguyền rủa
Chúng ta đi xa quá rồi
Từ niềm tự hào đến nỗi nhục nhã
Chúng ta đang quá cố sức
Chúng ta đang chết vô ích
Chúng ta hạnh phúc và mù lòa một cách vô vọng
Với tất cả chúng ta
Chúng ta muốn có tất cả, chúng ta muốn thế
Mọi người đều muốn có tất cả
Mà không phải hi sinh điều gì!
Nói tôi nghe, chúng ta đã làm gì? Chúng ta không biết!
Tôi không cho phép điều gì đã bắt đầu xé vụn tôi ra
Tin tôi đi, chúng ta không còn lựa chọn nào hết
Với lưng đã đụng từơng rồi!
Và giờ chúng ta đều đáng nguyền rủa
Chúng ta đã đi quá xa
Từ tự hào thành nhục nhã
Chúng ta hạnh phúc và mù loà một cách tuyệt vọng
Khi tất cả những điều chúng ta cần
Là điều gì đó chân thật
Để tin tưởng
Không phải thế sao?
Mọi người, mọi người
Chúng ta sẽ thất bại
Vì chúng ta đều đáng nguyền rủa
Chúng ta đã đi quá xa
Từ tự hào thành nhục nhã
Chúng ta đã quá cố gắng
Chúng ta đang chết vô ích
Chúng ta muốn có tất cả, chúng ta muốn thế
Mọi người, có phải chúng ta không thế?