La solitudine - Loneliness - Laura Pausini
Its not that I miss you I just miss the feeling of being loved and knowing that no matter what someone is there for me that I can talk to about anything, well all I miss is being loved
LỜI BÀI HÁT
((¯`'•.¸♥__EngTrans__♥¸.•'´¯))
Mark went away and will never go back.
Without him the 7.30 train
Is like a metal heart without soul
in the coldness of the morning grey weather.
At school the desk is vacant, but Mark is inside me,
his breathing is sweet among my thoughts;
great distances seem to keep us apart,
but my heart's beating fast inside me.
I'm wondering if you always think of me
If you never talk to your parents,
if you hide yourself like me,
if you escape notice and
live shut up in your room without eating,
if you is hugging your pillow,
cry and don't know how much harm loneliness does you.
Mark, I have a photo of yours in my diary:
you have the eyes of a shy-looking child.
I'm hugging it and feel you are with me
among my English and maths exercises;
your father and his advice, what a tediousness!
He and his job took you away ,
without hearing your opinion.
He said only:”Some day you will understand”
Goodness knows if you think of me,
If you talk to your friends,
so that you don't be sad about me,
but it's not easy, you know.
At school I can't take any more,
I've had enough of the afternoons without you,
studying is useless as all my ideas press round you.
It's impossible to keep us apart ,
Please, wait for me, my love
but I cannot deceive you!
Solitude between us
this silence inside me
is anxiety about living without you.
Please, wait for me because
I cannot live without you.
It's impossible to keep us apart
Solitude between us
this silence inside me
is anxiety about living without you.
Please wait for me because
I cannot live without you.
It's impossible to keep us apart.
((¯`'•.¸♥__Italian version __♥¸.•'´¯)
marco se n'è andato e non ritorna più
e il treno delle 7:30 senza lui
è un cuore di metallo senza l'anima
nel freddo del mattino grigio di città
a scuola il banco è vuoto, marco è dentro me
è dolce il suo respiro fra i pensieri miei
distanze enormi sembrano dividerci
ma il cuore batte forte dentro me
chissà se tu mi penserai
se con i tuoi non parli mai
se ti nascondi come me
sfuggi gli sguardi e te ne stai
rinchiuso in camera e non vuoi mangiare
stringi forte a te il cuscino
piangi e non lo sai quanto altro male ti farà la solitudine
marco nel mio diario ho una fotografia
hai gli occhi di bambino un poco timido
la stringo forte al cuore e sento che ci sei
fra i compiti d'inglese e matematica
tuo padre e i suoi consigli che monotonia
lui con il suo lavoro ti ha portato via
di certo il tuo parere non l'ha chiesto mai
ha detto "un giorno tu mi capirai"
chissà se tu mi penserai
se con gli amici parlerai
per non soffrire più per me
ma non è facile lo sai
a scuola non ne posso più
e i pomeriggi senza te
studiare è inutile tutte le idee si affollano su te
non è possibile dividere la vita di noi due
ti prego aspettami amore mio...
ma illuderti non so!
la solitudine fra noi
questo silenzio dentro me
è l'inquietudine di vivere la vita senza te
ti prego aspettami perché
non posso stare senza te
non è possibile dividere la storia di noi due
la solitudine fra noi
questo silenzio dentro me
è l'inquietudine di vivere la vita senza te
ti prego aspettami perché
non posso stare senza te
non è possibile dividere la storia di noi due
la solitudine.
LỜI DỊCH
Mark đã ra đi và ko bao giờ quay trở lại
Chuyến tàu 7.30 mà ko có anh ấy
Giống như 1 trái tim kim loại ko có linh hồn
Trong cái lạnh lẽo của 1 buổi sớm xám xịt
Ở trường bàn học vắng bóng anh
Nhưng Mark bên trong tâm hồn tôi
Miên man những dòng suy nghĩ
Hơi thở anh ấy thật ngọt ngào
Xa nhau dường như đã chia cách đôi ta
Nhưng trong tâm, tim em đang đập rất nhanh
Em tự hỏi liệu anh có hay nghĩ đến em
Có phải anh chưa bao giờ kể với cha mẹ,
Có phải anh cũng như em che dấu bản thân mình,
Liệu anh có vùng vẫy khỏi lời cảnh báo,
Và sống tách biệt trong phòng mà ko ăn uống,
Anh có đang ôm chặt gối,
Khóc và ko rõ cảnh hiu quạnh này làm anh đau đớn ra sao
Anh Mark,em có bức ảnh của anh trong nhật kí của mình
Anh có đôi mắt của 1 đứa trẻ hay e thẹn
Em ôm chặt nó và mường tượng anh đang ở đây cùng em
Trong số những bài tập tiếng anh và bài tập toán,
Cha anh và lời khuyên của ông ấy,sao mà bùn chán dễ sợ!
Ông ấy và sự nghiệp của mình đã mang anh ra đi,
Ra đi mà ko nghe ý kiến của anh,
Ông chỉ nói rằng:”1 ngày nào đó con sẽ hiểu ra”
Chúa có biết liệu anh có nghĩ đến em ko,
Nếu trò chuyện cùng những người bạn của anh,
Như vậy anh sẽ ko phải bùn vì em nữa,
Nhưng ko hề dễ dàng đúng ko anh,
Em ko thể chịu đựng nổi khi ở trường nữa,
Em đã có quá đủ những buổi trưa váng bóng anh rồi,
Học cũng vô dụng thôi khi tâm trí em chỉ mãi xoay quanh anh,
Thật ko thể nào bắt đôi ta xa nhau
Tình yêu của em,xin hãy đợi em,
Nhưng em ko thể dối gạt anh!
Giữa anh và em là sự hiu quạnh
Lắng đọng trong tâm hồn
Là mối lo sống thiếu anh
Làm ơn hãy chờ đợi em
Vì em ko thể sống thiếu anh
Điều đó là ko thể nếu ta xa nhau
Giữa anh và em là sự hiu quạnh
Lắng đọng trong tâm hồn
Là mối lo sống thiếu anh
Làm ơn hãy chờ đợi em
Vì em ko thể sống thiếu anh
Điều đó là ko thể nếu ta xa nhau
Solitude.^^