(Can't Believe) This Is Me - Jennifer Lopez
Nằm trong album thứ 4 "Rebirth" của J.Lo phát hành vào 3.2005, bài hát do chính cô cùng Marc Anthony (người chồng hiện nay của cô) và Cory Rooney sáng tác, một giai điệu da diết, đau buồn, rất cảm động
Đây là bài hát đầu tiên mà pink được nghe J.Lo hát, lúc ấy pink đã nhầm cô với một người nổi tiếng # và pink không thích người ấy nên không mấy thiện cảm với cô. Nhưng sau khi nghe ca khúc này, pink đã thay đổI suy nghĩ và bắt đầu tìm hiểu thì biết được người đó không phải là cô và pink đã thích J.Lo từ lúc ấy. Các bài hát của cô đều rất có chiều sâu, và cùng với một chất giọng đặc biệt, đã tạo nên một J.Lo đầy cá tính ngày hôm nay.
LỜI BÀI HÁT
How can you just say that you love me,
Yet to leave you alone.
You said these walls were here to protect us,
But it's still not a home.
All these questions that are burning inside,
With answers I'll never know.
'Cause you're the only one who knows how you feel,
But you're not letting me know.
What is it, love, can I help you?
I see where this has gone,
And what it's coming to.
I look to you. Enough
[Chorus]
I can't believe this is me,
Where I can touch and not feel you?
I feel I'm lost in a dream,
Between what is and what seems.
Having to face not to need you.
You know you owe it to me,
[Repeat]
How can you think we don't need you?
I'm tired of running away from my fear and the day,
That our life has no meaning.
Without a word or a reason,
Like a coward you're leaving.
Sitting here inside an empty room,
That was filled with us.
Only boxes to define what was left,
Of what we used to call love.
It's sad that after all of this time,
You have nothing to say.
Ooh, and the only thing that you could've done,
You choose to walk away.
I'm thankful, love. I don't hate you.
'Cause I'd rather live and know than
What you put me through.
I needed you. Somehow.
*Chorus*
How could you do this to me.
*Repeat*
*Chorus* (substituting “I wasn't wont to believe you”
for “Where I can touch and not feel you?”)
*Repeat*
LỜI DỊCH
Song hãy để anh một mình.
Anh đã nói những vách tường kia ở đây là để bảo vệ chúng ta,
Nhưng nó đã không còn là một ngôi nhà nữa rồi.
Những câu hỏi ấy đang thiêu đốt bên trong,
Với những câu trả lời mà em sẽ không bao giờ biết được.
Bởi anh là người duy nhất biết mình cảm thấy thế nào,
Nhưng anh sẽ không để cho em được biết.
Đó là gì thế, tình yêu của em, em có thể giúp anh được không?
Em thấy chuyện này đã đi đến đâu,
Và nó sẽ xảy đến như thế nào.
Em tin vào anh. Đã quá đủ.
[ĐK]
Em không thế tin đây chính là em.
Nơi nào em có thể chạm đến mà không cảm thấy anh?
Em thấy như mình đang lạc vào cơn mơ,
Giữa những cái gì là thật và những gì là hư ảo.
Phải đối mặt với việc không cần đến anh.
Anh biết là mình nợ em điều ấy mà.
[Lặp lại]
Làm sao anh có thể nghĩ rằng chúng em không cần anh?
Em quá mệt mỏi với việc phải chạy trốn những giọt nước mắt và tháng ngày.
Đó như là cuộc sống của chúng em không còn ý nghĩa gì nữa.
Không một lời nói hay một lý do nào,
Như một kẻ hèn anh bỏ ra đi.
Ngồi nơi đây bên trong căn phòng trống,
Nơi đã được lắp đầy bởi đôi ta.
Chỉ còn lại những chiếc hộp để khẳng định những gì đã để lại
Của thứ chúng ta đã từng gọi là tình yêu.
Tiếc thay sau tất cả thời gian đó,
Anh không có gì để nói.
Ooh, và điều duy nhất mà anh đã có thể làm,
Anh chọn cách ra đi.
Em rất cám ơn, tình yêu. Em không ghét anh.
Bởi em muốn sống và được biết
Anh đã làm gì với em suốt thời gian qua.
Em đã cần anh, vì một lý do nào đó.
* ĐK*
Làm sao anh có thể làm thế với em.
*Lặp lại*
* ĐK* (thay “Em đã không quen với việc tin anh”
Cho “Nơi nào em có thể chạm đến mà không cảm thấy anh?”)
*Lặp lại*