Anata No Koe Ga Iroaseyo U Tomo (Sebastian Michaelis Character Song No.1) - Ono Daisuke

0    | 06-09-2010 | 1668

LỜI BÀI HÁT

==Kanji==

刹那 希望 剥がれ
意識 失い 遠く聞こえるる涙

今夜 命 惹かれ
業火 蝕み 暗黒に潜みながら

満月の闇に落ち
主に仕える翼

絶望を見つめている
その孤独を護れるのなら

I guard you
どんなに暗い琥珀より
どんなに蒼い髪より
どんなに赤い記憶より
狂おしく

全てを失うう時が来ても
最期の痛みに変えても
それが、赦し得られるならば

理性 硝子 崩れ
決意影で甘く仄暗くゆらめく炎

身体 視線 刻まれ
絆 悲鳴 美意識すら 削りながら
礼節と血の海で
死の歌奏でる肱

絶命の火が灯り
この惑いが消えぬのならば

Kill me tight
こんなに白い温もりも
こんなに苦い想いも
こんなに遠い微笑も
愛おしく

切り裂く言葉が闇に消え
この身が歌に変わっても
永久の誓い 守れる ならば

壊れた 瞳の奥 眠る狂気
誓約の血が 降り注ぐ

贖う 深紅の唇
解かれる 心の 吐息
かすかに 迷った 指先
触れそうで

白刃 と 光が 疾走って
業苦の海に融けゆく

==Romanji==
Setsuna kibou hagare
Ishiki ushinai tooku ni kikoeru namida

Konya inochi hikare
Gouka mushibami ankoku ni hisomi nagara

Mangetsu no yami ni ochi
Aruji ni tsukaeru tsubasa

Zetsubou wo mitsumete iru
Sono kodoku wo mamoreru no nara

I guard you
Donna ni kurai kohaku yori
Donna ni aoi kami yori
Donna ni akai kioku yori
Kuruoshiku

Subete wo ushinau toki ga kite mo
Saigo no itami ni kae temo
Sorega, yurushi erareru naraba

Risei garasu kuzure
Ketsui kage de amaku kuraku yurameku honou

Karada shisen kizamare
Kizuna hinari biishikisura kesuri nagara

Reisetsu to chi no umi de
Shi no uta kanaderu kaina

Zetsumei no hi ga tomori
Kono madori ga kienu no naraba

Kill me tight
Konna ni shiroi nukumori mo
Konna ni nigai omoi mo
Konna ni tooi hohoemi mo
Itooshiku

Kirisaku kotoba ga yami ni kie
Kono mi ga uta ni kawatte mo
Towa no chikai mamoreru naraba

Kowareta hitomi no oku namuru kyouki
Seiyaku no chi ga furisosogu

Aganau shinkou no kuchibiru
Tokareru kokoro no toiki
Kasukani mayotta yubisaki
Furesoude

Yaiba to hikari ga hashitte
Gouku no umi ni tokeyuku
Sorega, yurushi erareru naraba

==English Trans==

Hopes unstuck in an instant
I can’t lose the sense of hearing your distant tears

Charmed by this life
While the spoiled hell-fire of darkness comes into your frown

The Full moon of dark ends
As I serve my master with wings spread

I exist to gaze at Despair
If so, I will protect that solitude

I guard you
Whatever it takes, from the gloomy amber
Whatever it takes, from the blue flavoring
Whatever it takes, from the red memories
I will come and pave the way for you

Everyone looses their battle cries as they kill
Even if the last pain changes
That is, if its possible to get exemption

The glass of reasons crumbles
Determination of the sweet shadow is pain and pleasure as flame wavers

Glance at the body that is carving
The bond at those flickering days whilst my aesthetic sense graze

Decorum and sea of blood
My arms plays the Song of death

The end of life burns
If this illusion disappear

Kill me tight
Such white warmth again
Such bitter memories again
Such distant smiles again
It is so dear

To cut off the words of darkness devotion
This fruit of the song changes
I shall protect this boundary of immortality

Broken eyes inside, I shall protect this boundary
Limitation’s blood downpours

To compensate for the midnight’s lips
the sigh of this withered heart
Faintly tempted by fingertips
In touch

Blade and light runs
Sea of karmic suffering goes untied
That is, if its possible to get exemption

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Hy vọng tan tành trong khoảnh khắc
Và tôi vẫn có thể nghe tiếng những giọt nước mắt rơi

Bị cuộc đời này cám dỗ
Khi ngọn lửa địa ngục bùng cháy trước nét cau mày của ngài

Mặt trăng tròn của bóng tối đã lặn
Và tôi phục vụ chủ nhân mình với đôi cánh dang rộng

Tôi tồn tại để nhìn vào nỗi thất vọng
Nếu như thế, tôi sẽ che chở con người cô độc ấy

Tôi bảo vệ ngài
Bằng bất cứ giá nào, màu hổ phách tối tăm
Bằng bất cứ giá nào, hương vị xanh màu trời
Bằng bất cứ giá nào, ký ức nhuốm sắc đỏ
Tôi sẽ đến và mở đường cho ngài

Con người đã mất đi tiếng kêu của mình khi chúng giết chóc
Kể cả khi vết thương cuối cùng thay đổi
Nếu ta vẫn có thể giảm bớt

Những lý lẽ vụn nát
Biết bóng tối ngọt ngào là khổ đau và niềm vui chỉ là những ngọn lửa lập loè

Nhìn vào cơ thể đang khắc dấu
Xiềng xích từ những ngày ấy làm lãng phí khiếu thẩm mĩ của ta

Nghi thức và một đại dương máu
Đôi tay tôi chơi khúc nhạc của tử thần

Cái kết của một đời bùng cháy
Nếu ảo ảnh này biến mất

Hãy giết ta trong đau đớn
Với hơi ấm mang sắc trắng
Với những ký ức cay đắng
Với nụ cười lạnh lẽo
Thật thân thuộc...

Để cắt đứt những lời dâng lên bóng tối
Hương vị của bài hát thay đổi
Ta sẽ bảo vệ ranh giới của sự bất tử

Đôi mắt vỡ tan, ta sẽ bảo vệ ranh giới này
Giới hạn của dòng máu tuôn xối xả

Để bù đắp cho đôi môi đêm
Tiếng thở dài của trái tim tàn úa
Nhẹ nhàg quyến rũ bởi những đầu ngón tay
Khẽ chạm

Thanh gươm ánh sáng
Đại dương của những khổ đau oan nghiệt tuôn chảy
Vậy đấy, nếu chúng ta có thể giảm đi được...

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận