LỜI BÀI HÁT
==Kanji==
誰かを愛せたあの時の気持ちでいつもいれたら
誰かを傷つける言葉もこの世にはなかっただろうなあ
満ちていて 枯れていて 心はいつも誰かを
つきはなして また求めて いつも時のせいにして
傷つけてきた人の顔にだけモザイクをかけて また心は愛を探す
愛されるそのためだけに優しさはあると
恥ずかしがることもなく それを人と呼んだ
愛しているという声が 泣いているように聞こえた
心がいつか嘘を つくのを 僕はどこかで知っていたの
もっと自分を好きになれ ってくらい人に優しい君へ
自分のために使う心 残ってるの?
僕はダメなの 僕の心 僕だけのために使うものなの
こんな僕をなぜ愛しく 思えるの?
(堪えて こらえて あふれて)
君のまぶたは 僕が 自分のために
いつも 嘘をつくたび ただ涙こぼすの
(生まれて くる前からわかっていた)
神様は知ってた 全て こうなることを
そして 君の瞳大きく作ったの
そこから見ていたの 知ってたの いつでも僕は僕のことを
誰より何より 一番好きなのを
それなのに それなのに 君の言葉は言う こんな僕に
誰より何より 僕が愛しいと言う
君はそれを優しさと 呼ぶことさえ知らずに
君の いつだって誰かのためにあった心はいつも
どれだけの自分を愛せただろう
僕に いつだって優しくしすぎていた僕はいつも
どれだけの「誰かを」愛せただろう
言葉は いつもその人を映したがってた
神様は なぜこんな近くに言葉を作ったの?
心は いつも言葉に隠れ黙ってた
神様は なぜこんな深くに心を作ったの?
心と言葉が重なってたら 一つになったら
いくつの君への悲しい 嘘が優しい色になってたろう
(I was here to tell you why)
みんなそう 自分の ためだけにいつも「誰か」がいる
(You were here to tell me why)
じゃあその「誰か」の ためにはなんで僕はいないの?
君はそう きっとそう 「自分より好きな人がいる」自分が好きなの
今は 言えるよ 「自分より好きな君がいる」今の僕が好き
人が人のために流す涙 それこそが愛の存在の証だ
それを教えてくれたのは君だ 君が作った僕の心は
「誰がために それが僕のために」今は言えるそれがありのままに
生きてくことだと それが人なんだと
僕はそれを優しさと 呼ぶことはもうしないよ
君の いつだって誰かのためにあった心はきっと
そんな自分を愛したのだろう
僕も いつかは愛せるかな 君のようになれるかな
僕は どれだけの「誰かを」愛せるかな
泣いたね 君は泣いたね 心が「泣いて」と叫ぶまま
僕を嫌いにならないように そう祈るように
君は愛したね 人を愛したね 心が枯れそうになるまで
君の分まで 君のため 枯れるまで
愛しているという声が 泣いているように聞こえた
心がいつか人を 救うのを 君はいつでも 知っていたの
==Romaji==
Dareka wo aiseta ano toki no kimochi de itsumo iretara
Dareka wo kizutsukeru kotoba mo, kono yo ni wa nakatta darou na
Michiteite, kareteite, kokoro wa itsumo dareka wo
Tsukihanashite mata motomete, itsumo no toki no sei ni shite
Kizutsuketeta hito no kawo ni dake mozaiku wo kakete, mata kokoro wa ai wo sagasu
Aisareru, sono tame dake ni yasashisa wa aru to
Hazukashigaru koto mo naku, sore wo hito to yonda
Aishiteiru to iu koe ga, naiteiru you ni kikoeta
Kokoro ga itsuka uso wo tsuku no wo boku wa dokoka de shitteita no
"Motto jibun wo suki ni nare" tte kurai hito ni yasashii kimi e
Jibun no tame ni tsukau kokoro, nokotteiru no?
Boku wa dame nano, boku no kokoro, boku dake no tame ni tsukau mono nano
Konna boku wo naze itoshiku omoeru no?
(Koraete, koraete, afurete)
Kimi no mabuta wa boku ga jibun no tame ni
Itsumo uso wo tsukutabi, tada namida kobosu no
(Umarete kuru mae kara wakatteita)
Kamisama wa shiteta, subete, kounaru koto ga
Soshite kimi no hitomi ookiku tsukkutetano
Sorekara miteita no, shitteita no, itsudemo boku wa boku no koto wo
Dareyori, nani yori, ichiban suki nano wo
Sorenano ni, sorenano ni, kimi no iu kodoba wa iu konna boku ni
Dareyori, nani yori, boku ga itoshii to iu
Kimi wa sore wo yasashisa to yobu kotosae shirazu ni
Kimi no
Itsudatte dareka no tame ni atta kokoro wa itsumo
Doredake no jibun wo aisetadarou
Boku no itsudatte yasashisugiteita boku wa itsumo
Doredake no "dareka" aisetadarou
Kotoba wa itsumo sono hito ni utsushigateta
Kamisama wa naze konna chikaku ni kotoba wo tsukuttano?
Kokoro wa itsumo, kotoba ni kakure damatteta
Kamisama wa naze konna fukaku ni kokoro wo tsukutta no?
Kokoro to kotoba ga kasanattetara, hitotsu ni nattara
Ikutsu no kimi e no kanashii uso ga yasashii iro ni nattetarou
Minna sou (I was here to), jibun (tell you why) no tamedake ni itsumo "dareka" ga iru
Jaa sono (You were here) "dareka" (to tell me why) no tame ni wa nande boku wa inai no?
Kimi wa sou kitto sou, "jibun yori suki na hito ga iru" jibun ga suki nano
Ima wa ieru yo, "jibun yori suki na kimi ga iru", ima no boku ga suki
Hito ga ito no tame ni nagasu namida, sorekoso ga ai no sonzai no akashi da
Sore wo oshietekureta no wa kimi da, kimi ga tsukutta boku no kokoro wa
"Dareka no tame ni sore ga boku no tame ni" ima wa ieru sore ga ari no mama ni
Ikiteku koto dato, sore ga hito nanda to
Boku wa sore wo yasashisa to, yobu koto wa mou shinai yo
Kimi no
Itsudatte dareka no tame ni atta kokoro wa kitto
Sonna jibun wo aishita no darou
Boku mo itsuka wa aiserukana? Kimi no you ni nareru kana?
Boku wa doredake no "dareka" wo aiseru kana?
Naiteta ne, kimi wa naiteta ne, kokoro ga "naite" to sakebu mama
Boku wo kirai ni naranai you ni, sou inoru you ni
Kimi wa aishitane, hito wo aishita ne, kokoro ga kare sou ni naru made
Kimi no bun made, boku no tame, kareru made
Aishiteru to iu koe ga, naiteiru you ni kikoeta
Kokoro ga itsuka hito wo sukuu no wo kimi wa isudemo shitteita no.
==Eng Trans==
If we could always remember how it feels to love someone
Hurtful words might never come to be
Our hearts, full of love or withered, are always
Pushing someone away, pulling them close again, and someday blaming it on the moment
Blurring away the faces of the ones we hurt, we search again for love
We are only kind because we want to be loved
We do it shamelessly, that is what being human is
Your voice saying, "I love you," sounded like a crying whisper
Somehow I knew that one day the heart woud be untrue to itself
You're so kind to others that I can't help but want you to care more about yourself
Do you have enough heart left in you for yourself?
I'm no good, my heart, it's my heart and I use it only for myself.
How can you love someone like me?
Everytime I lied for my own sake
All you did was allow tears to fall from your eyes
God knew that everything would happen
and so he gave you open eyes
And then I realized that more than anyone, more than anything
I myself was the one I held the dearest
Despite that, despite all of that, your words tell a person like me
They tell me that you loved me more than anyone, more than anything
You didn't even know that that was called kindness
Your heart had always, always been for there for someone else's sake,
But how much have you been able to love yourself?
I was treated to gently, too kindly
But how much was I able to love someone else?
They say that words reflect how a person really is.
Why did god decide to make these words so close?
Our hearts are always hiding silently behind our words.
Why did god create us with our hearts so deep inside of us?
If words and the heart were in sync, if they became one
Just how many of the sorrowful lies I spoke to you would be turned into a gentle love?
Everyone's the same; we all have "someone" just for us
So why does that "someone" not exist for me?
Because there is "someone you love more than yourself", you like yourself
I can say it now, that I like you more than myself. I like the way I am now.
The tears that are shed when someone cries for another, that is the evidence of the existence of love
The person who taught me that was you, you who created my heart
"Who was this all for? It was for myself," I can say it now
Because that is what living is, that is what being human is
I will no longer call it kindness
Your heart, which had always been for there for someone else's sake,
must have loved yourself as well
Will I be able to love someday, can I become someone like you?
How much will I be able to love that "someone"?
You cried, you cried as if your heart screamed for you to cry
As if it was praying so hard that you wouldn't hate me
You loved, you loved someone, so much that you let your heart wither
You even let yourself wither
Your voice saying, "I love you," sounded like a crying whisper
As if you'd always known that our hearts would be the only thing to save us
LỜI DỊCH
Thi có lẽ những lời nói làm tổn thương nhau sẽ chẳng bao giờ được thốt ra
Trái tim chúng ta, ngập tràn yêu thương hay đã tàn héo,
Luôn đẩy ai đó ra xa, kéo họ lại gần, và một ngày nào đó lại tự trách chính nó
Khuôn mặt những người chúng ta làm tổn thương mờ nhạt dần, ta lại kiếm tìm tình yêu
Chúng ta chỉ tốt vì muốn được yêu mà thôi
Chúng ta làm việc đó không chút hổ thẹn, đó mới là con người
Giọng em nói "Em yêu anh", nghe như một tiếng thầm thì vỡ òa
Tôi biết rằng một ngày nào đó trái tim em sẽ lừa dối chính nó
Em tốt với người khác tới mức tôi chỉ muốn em quan tâm nhiều hơn tới bản thân mình
Em có còn đủ trái tim trong mình để dành cho chính em không thế?
Tôi chẳng tốt đẹp gì, trái tim của tôi, đó là trái tim của tôi và tôi chỉ dùng nó cho chính mình thôi
Sao em có thể yêu một kẻ như tôi chứ?
Mỗi lần tôi nói dối vì chính bản thân mình
Tất cả những gì em làm là để những dòng nước mắt chảy dài
Chúa biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế
Nên Ngài cho em đôi mắt thật to
Và rồi tôi nhận ra hơn bất kỳ ai, hơn bất cứ điều gì
Tôi chỉ yêu có chính mình thôi
Dù như thế, dù như thế, em lại nói với một kẻ như tôi
Em nói rằng em yêu tôi hơn bất kỳ ai, hơn bất kỳ điều gì
Em còn chẳng nhận ra đó được gọi là lòng tốt
Trái tim em vẫn luôn chỉ vì một ai đó khác
Nhưng em có thể yêu bản thân mình được bao nhiêu?
Tôi đã được đối đãi quá dịu dàng, quá tốt
Nhưng tôi có thể yêu một ai đó khác được bao nhiêu?
Những lời nói phản chiếu con người thực của chúng ta,
Tại sao Chúa lại quyết làm cho những lời ta nói gần gụi đến như thế?
Trái tim của chúng ta vẫn luôn âm thầm ẩn náu bên dưới những lời nói
Tại sao Chúa lại tạo ra chúng ta, với con tim chôn chặt bên trong như thế?
Nếu những lời nói và trái tim đồng điệu, nếu chúng trở thành một,
Thì bao nhiêu lời dối trá tôi nói với em sẽ trở thành yêu thương dịu dàng?
Mọi người đều như nhau cả thôi, chúng ta đều có "ai đó" dành cho mình
Thế nhưng tại sao "ai đó" lại không tồn tại vì tôi?
Nếu có một người bạn yêu hơn cả bản thân mình, bạn sẽ thích bản thân mình
Bây giờ tôi có thể nói điều đó, rằng tôi yêu em hơn cả chính mình, tôi thích con người tôi của hiện tại
Những giọt nước mắt chảy khi ai đó khóc vì một người khác,
Đó chính là bằng chứng của tình yêu
Người dạy tôi điều đó chính là em, em là người tạo nên trái tim tôi
"Điều này dành cho ai? Cho bản thân tôi", bây giờ tôi có thể nói điều đó
Vì đó chính là ý nghĩa của tồn tại, đó là con người.
Tôi không gọi điều đó là lòng tốt nữa
Trái tim em, khi luôn vì một ai đó khác,
Hẳn cũng phải yêu chính bản thân em
Liệu một ngày nào đó tôi có thể yêu, tôi có thể trở thành một người như em không?
Liệu tôi có thể yêu "ai đó" được bao nhiêu?
Em khóc, em khóc như thể trái tim hét lên rằng em phải khóc đi
Như thể nó đang cầu nguyện rằng em sẽ không ghét tôi
Em yêu, em yêu ai đó nhiều đến mức em để trái tim em tàn héo
Thậm chí em còn để cho bản thân mình chết dần
Lời em nói "Em yêu anh", nghe như tiếng thì thầm vỡ òa
Như thể em luôn biết rằng trái tim là điều duy nhất cứu vớt chúng ta