Я Cпросил Y Ясеня / Ya Sprosil u Yasenya / I Asked The Ash - Alexander Rybak

0    | 03-01-2010 | 5607

LỜI BÀI HÁT

Я спросил у ясеня,
Где моя любимая.
Ясень не ответил мне,
Качая головой.

Я спросил у тополя,
Где моя любимая.
Тополь забросал меня
Осеннею листвой.

Я спросил у осени,
Где моя любимая.
Осень мне ответила
Проливным дождем.

У дождя я спрашивал,
Где моя любимая.
Долго дождик слезы лил
За моим окном.

Я спросил у месяца,
Где моя любимая.
Месяц скрылся в облаке,
Не ответил мне.

Я спросил у облака,
Где моя любимая.
Облако растаяло
В небесной синеве.

Друг ты мой единственный,
Где моя любимая.
Ты скажи, где скрылася,
Знаешь, где она.

Друг ответил преданный,
Друг ответил искренний:
Была тебе любимая,
Была тебе любимая,
Была тебе любимая,
А стала мне жена
......................................

I asked the ash-tree: “Where is my beloved?”
The ash-tree didn’t answer me, shaking its head
So I asked the poplar: “Where is my beloved?”
The poplar only covered me with its autumn leaves

So I asked the autumn: “Where is my beloved?”
Autumn only answered me with the pouring rain
So I ask the rain: “Where is my beloved”?
For a long the rain has been pouring its tears outside my window.

So I asked the moon crescent: “Where is my beloved?”
The moon crescent hid underneath a cloud, didn’t answer me
So I asked the cloud: “Where is my beloved?”
But the cloud only melted in the blue skies

My only friend I’m asking you, where is my beloved?
Tell me where she’s hiding; do you know where is she?
My loyal friend answered me, so honestly he answered me-
She was your beloved, once was your beloved
She was your beloved, but became my wife.

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Tôi hỏi cây tần bì: "Người tôi yêu ở đâu?"
Cây tần bì lắc đầu không đáp
Tôi đi hỏi cây dương: "Người tôi yêu ở đâu?"
Cây dương chỉ phủ lên mình tôi những chiếc lá thu

Tôi lại hỏi mùa thu: "Người tôi yêu ở đâu?"
Mùa thu trả lời bằng cơn mưa tầm tã
Rồi tôi hỏi cơn mưa: "Người tôi yêu ở đâu?"
Mưa chỉ khóc hồi lâu ngoài khung cửa sổ

Tôi hỏi vầng trăng khuyết: "Người tôi yêu ở đâu?"
Trăng giấu mình dưới đám mây chẳng chịu trả lời
Tôi liền đi hỏi mây: "Người tôi yêu ở đâu?"
Nhưng mây chỉ tan ra giữa bầu trời xanh

Này người bạn duy nhất của tôi ơi, tôi hỏi anh, "Người tôi yêu ở đâu?"
Xin hãy nói tôi hay cô ấy trốn nơi nào, anh có biết nàng đang ở đâu?
Người bạn trung thành trả lời, thật chân thành anh ấy trả lời tôi
Nàng từng là người yêu dấu của anh, đã từng là người yêu dấu của anh
Nàng từng là người yêu dấu của anh, nhưng nay trở thành bạn đời của tôi
**************************

Giọng hát run rấy trên tiếng guitar đơn độc... đôi mắt ướt khắc khoải nhìn xa xăm kiếm tìm người yêu trong vô vọng. Đôi mắt ấy chưa rơi lệ nhưng lệ đã rơi trong lòng người. Từng chút từng chút một, mỗi câu hỏi là một lần hi vọng và một lần thất vọng. Lần cuối cùng, Alex hỏi người bạn thân đầy chân thành khẩn khoản, đây đã là hi vọng, là niềm tin cuối cùng của anh rồi. Cuối cùng, anh đã có câu trả lời, câu trả lời trong tiếng hát kìm nén nghẹn ngào khó cất nên lời rồi rơi thăm thẳm trong tiếng đàn violin vang lên giữa khán phòng rộng lớn. Chỉ có anh đứng đó, kéo violin như để nỗi đau hoàn toàn xâm chiếm, không còn chút sức lực kháng cự hay chính xác hơn, anh chẳng còn gì để kháng cự nữa. Một hình ảnh rất khác của Alex, có lẽ vì có một phần câu chuyện của anh ở đó chăng?

Cũng phải kể đến đây là một bài hát rất hay. Nhân vật chính đi lang thang khắp chốn hỏi tìm người yêu, anh càng đi xa thì càng không thấy. Anh hỏi mây hỏi trăng, hỏi vạn vật xung quanh đã từng chứng kiến tình yêu của anh và nàng. Nhưng sao chúng lại như có gì khó nói, như tránh né không muốn trả lời. Cuối cùng, anh tìm đến người bạn thân, là người bạn duy nhất, là người bạn trung thành (bài hát đặc biệt nhấn mạnh), vì thế người bạn thân thành thật trả lời, mang cho anh một niềm hi vọng: Lần này, anh sẽ tìm được nàng chứ? Anh bạn thân nhắc đi nhắc lại đến ba lần, "Nàng từng là người yêu dấu của anh", nhưng bây giờ là "bạn đời của tôi". Ba câu "của anh" và chỉ một "của tôi" nhưng lại có sức nặng vô biên làm trái tim như bị kéo chìm nghỉm vào biển sâu đau đớn khi bị hai người thân yêu nhất phản bội. Bài hát kết thúc ở đây... hụt hẫng... bất ngờ... nhưng dư âm của nó thì vẫn day dứt mãi.

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận

Oah
61,654 lượt xem