The Sound of Silence - Simon & Garfunkel
LỜI BÀI HÁT
Hello Darkness my old friend,
I've come to talk with you again,
Because a vision softly creeping left its seeds while I
was sleeping and the vision
that was planted in my brain,
still remains within the
Sounds of Silence
In restless dreams I walked alone
Narrow streets of cobblestone,
'Neath the halo of a street lamp,
I turned my collar to the cold and damp
When my eyes were stabbed by the flash of a neon light
That split the night
And touched the sound of silence.
And in the naked light I saw
Ten thousand people, maybe more.
People talking without speaking,
People hearing without listening,
People writing songs that voices never share
And no one dared
Disturb the sound of silence.
"Fools" said I,"You do not know
Silence like a cancer grows.
Hear my words that I might teach you,
Take my arms that I might reach you."
But my words like silent raindrops fell,
And echoed
In the wells of silence
And the people bowed and prayed
To the neon god they made.
And the sign flashed out its warning,
In the words that it was forming.
And the signs said, The words of the prophets
are written on the subway walls
And tenement halls.
And whisper in the sounds of silence.
LỜI DỊCH
Tôi lại đến trò chuyện cùng anh đây
Bởi lẽ một ảo ảnh len lỏi mầm mống của nó trong khi tôi ngủ
Và ảo ảnh ấy lớn dần trong trí óc
Vẫn còn đây trong
Âm thanh của tĩnh lặng
Trong những giấc mơ liên lỉ tôi cô đơn cất bước
Con đường hẹp sỏi đá
Bên dười vầng sáng của ánh đèn đường
Tôi khiền cổ áo mình ướt lạnh
Khi đôi mắt nhói lên vì ánh đèn neon
Xuyên qua màn đêm
Và chạm đến âm thanh của tĩnh lặng
Trong ánh sáng đèn trần tôi đã thấy
Mười ngàn người có hơn
Người ta nói mà không hề ra tiếng
Họ nghe mà chẳng hiểu
Người ta viết nên những khúc ca không bao giờ được vang lên
Và không ai dám
Làm náo động âm thanh của tĩnh lặng
"Đồ ngốc" tôi nói, "Các người chẳng biết gì
Cái yên lặng cũng như sự phát triển của những ung nhọt
Nghe tôi nói này, tôi có thể dạy cho các người
Cầm tay tôi và tôi có thể với tới"
Nhưng bao lời tôi nói tựa như giọt mưa rơi lặng câm
Và tiếng vang
Trong cái giếng của tĩnh lặng
Con người cúi đầu cầu nguyện
Với vị thần neon họ dựng nên
Và biển báo lóe lên dấu hiệu cảnh báo
Nhừng từ đã định sẵn
Và nó nói, lời tiên tri được viết trên tường nơi đường hầm
Và trong hành lang của căn hộ
Thì thầm trong âm thanh của tĩnh lặng
***: Bài này nhạc sĩ Phạm Duy có phổ lời với tên "Tiếng Âm Thầm", Ala rất thích cách dịch này ^^^^
hi hi......
Chỉ có chủ nghĩa cá nhân, lý tưởng của những con người luôn làm những gì mà bản thân mình cho là đúng mới có thể hướng đến sự hướng thiện, bao dung và mọi giá trị khác.
Bài hát như một tiếng thét tuyệt vọng của một con người chới với khi thấy tập thể, xã hội, những con người xung quanh sống như bầy đàn, nói bằng ngôn từ của người khác, nghe bằng tai của người khác, suy nghĩ bằng đầu óc của người khác. Những người đó chỉ cảm thấy mình mạnh mẽ và đúng đắn khi đứng trong tập thể. Điều này dẫn đến tập thể đó dần dần chẳng còn lại được giá trị gì, vì mỗi cá nhân trong đó chỉ sống kí sinh.
Đây đơn giản là lời kêu gào của một con người mà chân lý của cá nhân anh bất lực trước sự đần độn của chủ nghĩa tập thể và quân bình.