花冠 / Kakan / Garland - Tsukiko Amano / 天野月子
Artist: Tsukiko Amano
Album: A Moon Child In The Sky
Year: 2005
Genre: JRock
Country: Japan
LỜI BÀI HÁT
Kakan
Kanji
船は出て行く
憂愁の調べを聞きながら
敗れ去り
立ち尽くす者の心を知らず
静まり返る広大な大地に刻み付く
かなしい爪痕が この胸に沁みる
ちぎれた黒い雲に 祝福の賛美に
戦いを終えた砦は 晒されてゆく
流れる白い砂に埋もれてく躯
花は落ちて殺伐とする無人の城砦
あの日わたしが他の選択肢を切り捨てて
君を選んだら 変わったというの?
正しいのは 自分の方だと 強く信じてた
固く繋ぎ合った手を
すべて失くすまで
踏み外すこの足を許し合えないなら
何の為 門は開いて 招き入れるの
流れる白い砂に埋もれてく花は
主を失くした 荒廃の海に沈む城砦
この胸に咲いた 一輪の花が
音もなく崩れ 叫び上げている
温かく 揺れている 君の面影も
このわたしを 呼び戻す
ベルにならない
愛しい人よ
せめて わたしを切る時は
瞳開けて 滅びゆく瞬間まで 看取って
ちぎれた黒い雲に 祝福の賛美に
戦いを終えた砦は 晒されていく
愛しい人よ 君に出会えた喜びに
花咲かせた 穏やかなわたしはもう いない
Romaji
Fune wa dete yuku
Yuushuu no shirabe wo kiki nagara
Yabure sari
Tachi tsukusu mono no kokoro wo shirazu
Shizumari kaeru koudai na daichi ni kizami tsuku
Kanashii tsume ato ga kono mune ni shimiru
Chigireta kuroi kumo ni shukufuku no sanbi ni
Tatakai wo oeta tori de wa sarasarete yuku
Nagareru shiroi suna ni utsumoreteku karada
Hana wa ochite satsubatsu to suru mujin no jousai
Ano hi watashi ga hoka no sentakushi wo kirisutete
Kimi wo erandara kawatta toiu no?
Tadashii no wa jibun no hou dato tsuyoku shinjiteta
Kataku tsunagi atta te wo
Subete nakusu made
Fumi hazusu kono ashi wo yurushi ae nai nara
Nanno tame mon wa hiraite maneki ireru no
Nagareru shiroi suna ni utsumoreteku hana wa
Shu wo nakushita kouhai no umi ni shizumu jousai
Kono mune ni saita ichirin no hana ga
Oto mo naku kuzure sakebi agete iru
Atatakaku yurete iru kimi no omokage mo
Kono watashi wo yobi modosu
BERU ni nara nai
Itoshii hito yo
Semete watashi wo kiru toki wa
Hitomi akete horobi yuku shunkan made mitotte
Chigireta kuroi kumo ni shukufuku no sanbi ni
Tatakai wo oeta tori de wa sarasarete yuku
Itoshii hito yo kimi ni deaeta yorokobi ni
Hanasakaseta odayaka na watashi wa mou inai
English (kiwi-musume.com)
As the ship leaves
I hear a melancholy melody
I slink away in defeat, not knowing what it feels like to stand still
Silence has returned to the vast space
The sad nail marks scrached in it penetrate my heart
The fort that ended the battle is exposed
To the shattered black clouds and the glory of blessings
Flowers fall on the bodies buried in the flowing white sand
And the fort is bleak and deserted
Would you say I'd have changed
If I’d thrown away all the other options that day and chosen you?
I was so sure I was in the right
That I was prepared to lose the hand I held tightly
If you can't forgive my feet for straying
Then why would the gates open and let me in?
The flowers are buried in the flowing white sand
And the fort, having lost its master, sinks into the sea in ruins
The single flower that bloomed in my heart
Crumples soundlessly, making me scream out loud
Not even the traces of you that still flicker warmly
Will be a bell that calls me back
My love
When you cut me open
At least nurse me until I perish with my eyes open
The fort that ended the battle is exposed
To the shattered black clouds and the glory of blessings
My love, the peaceful me who grew flowers
To show how happy I was to have met you is no longer here
LỜI DỊCH
Khi con thuyền xa bến
Ta nghe đâu đây lời oán sầu
Ta cúi đầu len lén, có biết đâu cảm giác kẻ đứng lại
Sự lặng câm trở về cùng không gian bất tận
Chiếc móng buồn xé rách trái tim ta
Pháo đài kết thúc chiến trận được phơi bày
Trước ngàn mây đen vỡ vụn và hạnh phúc vinh quang
Hoa rơi trên xác thân vùi thây trong dòng cát trắng cuộn trào
Và góc pháo đài hoang vắng cô liêu
Người có nói rằng ta đã đổi thay
Nếu như ngày đó ta vứt bỏ bao quyết định để chọn người?
Ta tin chắc rằng mình không sai
Khi đã sẵn sàng buông lơi bàn tay ta nắm chặt
Nếu người không thể thứ tha bởi chân ta du lãng
Sao cánh cổng kia lại rộng mở để chào đón ta vào?
Chôn hoa dưới dòng cát trắng cuộn trào
Và pháo đài vô chủ, đổ sụp xuống lòng biển khơi
Trong con tim ta có một bông hoa nở rộ
Bông hoa tả tơi im lìm, khiến ta cất tiếng thét thật to
Vết dấu của người có còn lung linh ấm áp
Cũng không thể là hồi chuông gióng ta về
Người ta yêu hỡi
Khi người cắt lòng ta ra tan nát
Chí ít hãy săn sóc ta đến ngày ta chết không nhắm mắt
Pháo đài kết thúc chiến trận được phơi bày
Trước ngàn mây đen vỡ vụn và hạnh phúc vinh quang
Người ta yêu hỡi, hình bóng ta bình yên vun trồng những bông hoa
Để cho người thấy ta hạnh phúc sao khi gặp được người, nay đã không còn tồn tại