爺爺泡的茶 / Ye ye pao de cha / Trà do ông nội pha - Jay Chou
LỜI BÀI HÁT
[ti:爷爷泡的茶]
[ar:周杰伦]
[al:八度空间]
[ly: 方文山]
[ed: 林迈可]
爷爷泡的茶 有一种味道叫做家
陆羽泡的茶 听说名和利都不拿
爷爷泡的茶 有一种味道叫做家
爷爷泡的茶 口感味觉还不差
陆羽泡的茶 像幅泼墨的山水画
山泉 在地表蜿蜒 从很久很久以前
我有一张稚气的脸 泉水渗透进矿层岩
爷爷栽种的樟木树苗上面
犹记得那年 在一个雨天
那七岁的我躲在屋檐 却一直想去荡秋千
爷爷抽着烟 说唐朝陆羽写茶经三卷
流传了千年
那天 我翻阅字典
查什么字眼 形容一件事 很遥远
天边 是否在海角对面
直到九岁才知道浪费时间
这茶桌樟木的横切面 年轮有二十三圈
镜头的另一边跳接我成熟的脸
经过这些年 爷爷的手茧
泡在水里会有茶色蔓延
爷爷泡的茶 有一种味道叫做家
没法挑剔它 口感味觉还不差
陆羽泡的茶 听说名和利都不拿
他牵着一匹瘦马在走天涯
爷爷泡的茶 有一种味道叫做家
他满头白发 喝茶时不准说话
陆羽泡的茶 像幅泼墨的山水画
唐朝千年的风沙 现在还在刮
啦啦~ 啦啦啦啦啦~
---Pinyin---
[ti: Yé ye pào de chá ]
[ar: Zhōu Jié Lún ]
[al: Bá dù kōng jiān ]
[ly: Fāng Wén Shān ]
[ed: Lín Mài Kě ]
Yé ye pào de chá yǒu yì zhǒng wèi dào jiào zuò jiā
Lù yǔ pào de chá tīng shuō míng hé lì dōu bù ná
Yé ye pào de chá yǒu yì zhǒng wèi dào jiào zuò jiā
Yé ye pào de chá kǒu gǎn wèi jué hái bú chà
Lù yǔ pào de chá xiàng fú pō mò de shān shuǐ huà
Shān quán zài dì biǎo wān yán cóng hěn jiǔ hěn jiǔ yǐ qián
Wǒ yǒu yì zhāng zhì qì de liǎn quán shuǐ shèn tòu jìn kuàng céng yán
Yé ye zāi zhòng de zhāng mù shù miáo shàng mian
Yóu jì dé nà nián zài yí gè yǔ tiān
Nà qí suì de wǒ duǒ zài wū yán què yì zhí xiǎng qù dàng qiū qiān
Yé ye chōu zhe yān shuō táng cháo lù yǔ xiě chá jīng sān juàn
Liú chuán le qiān nián
Nà tiān wǒ fān yuè zì diǎn
Chá shén me zì yǎn xíng róng yí jiàn shì hěn yáo yuǎn
Tiān biān shì fǒu zài hǎi jiǎo duì miàn
Zhí dào jiǔ suì cái zhī dào làng fèi shí jiān
Zhè chá zhuō zhāng mù de héng qiē miàn nián lún yǒu èr shí sān quān
Jìng tóu de lìng yì biān tiào jiē wǒ chéng shu de liǎn
Jīng guò zhè xiē nián yé ye de shǒu jiǎn
Pào zài shuǐ lǐ huì yǒu chá sè màn yán
Yé ye pào de chá yǒu yì zhǒng wèi dào jiào zuò jiā
Méi fǎ tiāo ti tā kǒu gǎn wèi jué hái bú chà
Lù yǔ pào de chá tīng shuō míng hé lì dōu bù ná
Tā qiān zhe yì pǐ shòu mǎ zài zǒu tiān yá
Yé ye pào de chá yǒu yì zhǒng wèi dào jiào zuò jiā
Tā mǎn tóu bái fà hē chá shí bù zhǔn shuō huà
Lù yǔ pào de chá xiàng fú pō mò de shān shuǐ huà
Táng cháo qiān nián de fēng shā xiàn zài hái zài guā
Lā lā ~ lā lā lā lā lā ~
---Engtrans (by Unknown)---
The mountain spring
On the earth's surface is creeping
From a very long time very long time in the past
I had a childish face
The spring permeates through the large rock's mineral layer
The camphor wood seedling Grandpa plants above
Still remember that year
On a rainy day
That seven year old me hid in the eaves
Yet I constantly wanted to swing
Grandpa is smoking
He says in the Tang Dynasty era, Luk Yue wrote three scriptures on tea
It has been passed on from generation to generation for a thousand years
That day
I leaf through the dictionary
Checking for what wording
To describe one thing
Very faraway
The edge of the sky
Is it on the other side of the corner of the ocean?
Until I was nine, only then did I know I was wasting my time
This camphor wood tea table's cross-section
It has 23 annual rings
On the other side of the shot, jumping to receive my mature face
Passed these years
Grandpa's hand cocoon
The bubbles in the water will have the dark brown spreading
The tea Grandpa makes
Has a kind of taste called 'family'
(No way of to fault-find it
The feel on the mouth and the sense of taste is not bad)
The tea Luk Yue makes
I hear of that he doesn't even take the fame and gain
(He rides a thin horse and goes to the ends of the sky)
The tea Grandpa makes
Has a kind of taste called 'family'
(His head is full of white hair
The time of drinking tea
We are not allowed to speak)
The tea Luk Yue makes
Is like a landscape painting done with splashes of ink
(The windy and dusty of the Tang Dynasty era
At present the wind is still blowing)
La la~
La la la la la~
La la~
La la~
La la la la la~
La la~
La la~
La la la la la~
La la la la la~
La la~
La la~
La la la la la~
LỜI DỊCH
Trà của Lữ Dự pha nghe nói không màng tới danh lợi
Trong chén trà ông nội pha có một hương vị của quê nhà
(Trà ông pha hương vị không tồi đâu)
Trà Lữ Dự pha lại giống một bức tranh thủy mặc cổ
Những ngọn núi mùa xuân
Ngập tràn gió
Từ rất lâu rất lâu rồi
Khi tôi còn nhỏ
Những giọt nước mùa xuân chảy qua khe đá
Ông nội trồng cây long não trên đó
Tôi còn nhớ rất rõ năm ấy
Vào một ngày mưa
Tôi, một đứa bé 7 tuổi ngồi bên mái hiên
...câu này e ko hiểu nghĩa cho lắm
Ông nội thì ngồi hút thuốc
Ông kể rằng vào thời nhà Đường, Lữ Dự đã viết ba cuốn sách về trà
Được lưu truyền qua hàng ngàn năm
(Tôi còn nhớ) vào ngày ấy
Tôi đang ngồi tra từ điển
Tra xem từ nào để miêu tả những thứ ở rất xa
Tận chân trời, hay ở bên kia góc biển
Tôi biết ở cái tuổi này thật lãng phí thời gian
Đây là cái mặt bàn được làm từ gỗ long não đấy
Có tới tận 23 vân
Đây là tôi khi đã trưởng thành
Trải qua những năm tháng ấy
Tay ông nội .....
Màu nâu trà sẽ lan toả khi ngâm nước
Trong chén trà ông nội pha có một hương vị của quê nhà
(thật khó mà diễn tả được mùi vị ấy, rất tuyệt)
Trà của Lữ Dự pha nghe nói không màng tới danh lợi
(Ông đã dùng một con ngựa còm để đi khắp thế gian)
Trà ông nội pha có một hương vị quê nhà
(Tóc ông đã bạc phơ,khi uống trà ông thường ngồi trầm ngâm,không nói)
Trà Lữ Dự pha giống như một bức tranh thủy mặc cổ
Từ thời nhà Đường, trải qua hàng ngàn năm gió cát, vẫn còn vọng đến tận bây giờ