記憶の森 / Kioku No Mori / Khu Rừng Ký Ức ( Tsubasa Shunraiki ED) - Fiction Junction YUUKA
LỜI BÀI HÁT
風の中で君が泣いてる
振り向けばもう聞こえなくなる
現なのか幻想なのか
歪んだ時を僕は彷徨う
何処へ行ったの? あの頃の景色
木漏れ日の刺すせせらぎで遊んでた
二人の声は森に閉じ込められて
夏の向こうに隠れてる
遠ざかる君の呼び声
止まない風の隙間を吹き抜けて
見えない影 君を捜して
僕は闇の中へ沈んでく
暗い森の奥で
君が笑っている
赤い月が世界の果てを照らしてた夜
生まれた二人
思い出さえ持たずにいても
君の瞳は眩しく見えたのに
僕等は同じ時の中にいて
側にいてさえ巡り会えずにいた
瓦礫の森に残った花を散らして
黒い涙の雨が降る
泣き叫ぶ僕の歌声
風の願いを叶えるその為に
君だけが僕の心に
嘆きと哀しみを取り戻す
遠ざかる君の呼ぶ声
巡る記憶の螺旋に消えて行く
見えない影 君を捜して
僕は闇の中へ沈んでく
暗い森の奥で
君が笑っている
-------------------------------------------
Kaze no naka de kimi ga naiteru
Furimukeba mou kikoenaku naru
Utsutsu na no ka? maboboroshi na no ka?
Yuganda toki o boku wa samayou
Doko e itta no? anokoro no ke shiki
Komorebi no sasu seseragi de asondeta
Futari no koe wa mori ni tokjikomerarete
Natsu no mukou ni kakureteru
Toozakaru kimi no yobigoe
Yamanai kaze no sukima o fukinukete
Mienai kage kimi o sagashite
Boku wa yami no naka e shizundeku
Kurai mori no oku de
Kimi ga waratte iru
Akai tsuki ga sekai no hate o terashiteta yoru
Umareta futari
Omoi de sae motazu ni ite mo
Kimi no hitomi wa mabushiku mieta no ni
Bokura wa onaji toki no naka ni ite
Soba ni ite sae meguriaezu ni ita
Gareki no mori ni nokotta hana o chirashite
Kuroi namida no ame ga furu
Nakisakebu boku no utagoe
Kaze no negai o kanaeru sono tame ni
Kimi dake ga boku no kokoro ni
Nageki to kanashimi o torimodosu
Toozakaru kimi no yobigoe
Meguru kioku no rasen ni kiete yuku
Mienai kage kimi o sagashite
Boku wa yami no naka e shizundeku
Kurai mori no oku de
Kimi ga watte iru
Eng
You’re weeping within the wind
When I look back, I can’t hear you anymore
Is it reality? Is it an illusion?
I wander through the distorted time
Where did it go? The scenery from back then
We played in the babbling stream lit by sunbeams
Our voices are imprisoned in the forest
And hiding on other side of summer
Your calling voice that stays for away
Blows through the cracks of the unceasing wind
An invisible shadow searches for you
And I sink into the darkness
Deep in the dark forest
You’re laughing
On a night when the red moon illuminated the ends of the world
We were born
Even if you didn’t have any recollection
Your eyes seemed bright to me
Yet even as we existed at the same time
And existed by each other, we weren’t able to meet
Strewing about the flowers that remained in the forest of rubble
The rain of black tears falls
My singing voice that cries out
Is so that I can’t fulfill the wind’s wish
Only you will restore
Grief and sorrow to my heart
Your calling voice that stays far away
Vanishes into the circulating spiral of memories
An invisible shadow searches for you
And I sink into the darkness
Deep in the dark forest
You’re laughing
LỜI DỊCH
Em quay đầu lại, thì không nghe tiếng anh nữa
Là sự thật hay là ảo giác?
Em đi lang thang qua dòng thời gian nghiêng ngã
Đâu rồi? Cảnh sắc thuở ấy
Chúng ta đi trong dòng ánh sáng mờ ảo của tia nắng chiếu qua kẽ lá
Tiếng nói của hai ta bị đóng chặt vào cánh rừng
Và đang ẩn náu phía bên kia mùa hè
Tiếng gọi của anh quá xa xăm
Thổi qua khe hở của cơn gió không ngừng nghỉ
Bóng ma vô hình tìm kiếm anh
Và em chìm vào bóng tối
Sâu trong cánh rừng tăm tối
Anh đang mỉm cười
Trong đêm mảnh trăng đỏ chiếu vào điểm tận cùng của thế giới
Hai ta đã được sinh ra
Dù cho em không còn gì, ngay cả đến kỷ niệm
Thì ánh mắt anh chói loá giúp em có thể nhìn thấy
Dù cho em có thể tồn tại trong cùng một thời điểm với anh
Thì ngay cả ở cạnh nhau, ta cũng không thể hội ngộ
Em rắc những bông hoa còn sót lại vào khu rừng sa khoáng
Cơn mưa của những giọt lệ đen tuôn rơi
Tiếng hát anh đang nghẹn ngào
Lịm dần đi trong vòng xoáy của ký ức chuyển luân
Bóng ma vô hình vẫn đang tìm kiếm anh
Em chìm ngập vào bóng tối
Anh đang cười
Ở nơi thẳm sâu của khu rừng tăm tối