This Cut Is The Deepest - Swallow The Sun
Artist: Swallow The Sun
Album: Emerald Forest And The Blackbird
Year: 2012
Genre: Ballad
Country: Finland
LỜI BÀI HÁT
This Cut Is The Deepest
You are nothing but a shadow
Of the beauty what you used to be,
Blank painting with silver frames.
You know when things turned all so wrong?
Afraid to tell the truth, locked inside yourself.
I promise this won't hurt you,
At least as much as all these lies.
You are nothing but a shadow
Of the beauty what you used to be,
Deceitful and shallow; yes,
You know when things turned so wrong.
Dim line between two broken hearts,
Long road to perdition.
One will stand, one will fall.
See the stars, touch your scars,
Face the dark eye to eye.
Touch the stars, feel the warmth,
My love, this cut is the deepest.
Dim line between two broken hearts,
Long road to perdition.
One will stand, one will fall...
You are nothing but a shadow
Of the beauty what you used to be,
Deceitful and shallow; yes,
You know when things turned so wrong.
See the stars, touch your scars,
Face the dark eye to eye.
Touch the stars, feel the warmth,
My love, this cut is the deepest.
LỜI DỊCH
Người có còn chăng cũng chỉ là chiếc bóng
Của vẻ mặn nồng một thời người khoác lên,
Tranh không sắc màu viền những khung ánh bạc.
Hỏi người có biết từ đâu chuyện lỡ làng?
Sự thật sợ nói ra, người khóa mình chôn kín.
Tôi hứa với người đáp án chẳng chua cay,
Chí ít chẳng đau như bao lời gian dối.
Người có còn chăng cũng chỉ là chiếc bóng
Của vẻ mặn nồng một thời người khoác lên,
Lọc lừa và sáo rỗng;
Người biết từ đâu mọi chuyện lại lỡ làng.
Đường xẻ mỏng manh giữa hai hồn tan nát,
Đường dài thênh thang trải lối kiếp trầm luân.
Một người đứng lên, để một người nằm lại.
Nhìn ngắm trời sao, tay chạm sẹo hôm nào,
Ngước mắt nhìn lên đối diện vào tăm tối.
Với tới trời sao, cảm nhận hơi ấm nồng,
Này người thương hỡi, vết cắt này là sâu nhất.
Đường xẻ mỏng manh giữa hai hồn tan nát,
Đường dài thênh thang trải lối kiếp trầm luân.
Một người đứng lên, để một người nằm lại...
Người có còn chăng cũng chỉ là chiếc bóng
Của vẻ mặn nồng một thời người khoác lên,
Lọc lừa và sáo rỗng;
Người biết từ đâu mọi chuyện lại lỡ làng.
Nhìn ngắm trời sao, tay chạm sẹo hôm nào,
Ngước mắt nhìn lên đối diện vào tăm tối.
Với tới trời sao, cảm nhận hơi ấm nồng,
Này người thương hỡi, vết cắt này là sâu nhất.